Hai người cứ như là tung hứng, anh một câu ta em câu, nhưng Triệu Quế Hoa đã nghe ra, đại khái chính là Bạch Phấn Đấu bởi vì chuyện này mà sụp dổ, hắn đến một quả phụ đều cưới không được, nhưng Chu Quần lại có thể có con của mình.
Sao hắn có thể chịu được?
Chắc chắn là chịu không được đó.
Triệu Quế Hoa nhìn bộ dáng Bạch Phấn Đấu thất hồn lạc phách, nói: “Bạch Phấn Đấu, cháu cũng đừng nghĩ những người khác làm gì, mưa vẫn chưa ngừng, cháu nhanh chóng đi cửa kính, thay vào cửa sổ đi, nếu không buổi tối nhà cháu cứ tiếp tục bị mưa vào như vậy, đừng nói chính cháu có thể bị bệnh thương hàn cảm mạo hay không, cái phòng ở này nhà cháu cũng đến đi tong mất. Mình còn ở cơ mà, nhanh chóng đi mua kính đi.”
Bạch Phấn Đấu: “Mua kính cái gì, chẳng muốn sống, tôi chẳng muốn sống nữa!”
Hắn cười ha ha, dường như thật sự là bị kích thích khủng khiếp, nói: “Dù sao chỉ là một cái mạng già, tôi mặc kệ, tôi mặc kệ……”
Ba anh em Kim Lai không biết khi nào ra ngoài, đứng ở cửa, xếp hàng theo thứ tự, vỗ bàn tay nói: “Chết đi là tốt nhất, chết đi là tốt nhất!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play