....
Cô ta cao giọng kêu, nhưng không ai quản chính là không ai quản.
Bà Vương làm quản viện đều mặc kệ, những người khác quản cái rắm chứ, mà Bà Vương cũng có ý nghĩ của chính mình, quản xong rồi bị Khương Lô lại dỗi một đống thì sao? Bà ấy nhàn lắm chắc. Vừa rồi Bạch Phấn Đấu muốn túm dao chém người, đó là chuyện lớn, bà ấy không thể để người ta gây ra sai lầm nghiêm trọng, nhưng hiện tại bà ấy cũng mặc kệ.
Mọi người đều không chịu tiến lên, Khương Lô kêu: “Vương Chiêu Đệ!”
Người khác thì có thể né tránh, Vương Chiêu Đệ trốn không thoát, cô ấy nhắm mắt lại khổ sở cực kỳ tiến lên, như cái người mù vậy, cô ấy vẫn là gái tân, không muốn nhìn khung cảnh này đâu. Chẳng qua Khương Lô cũng nhìn ra được, hai người phụ nữ bọn họ là không thể nâng đến dậy một người đàn ông. Cô ta nhìn về phía mọi người, mọi người yên lặng lại lần nữa lui về phía sau.
Khương Lô hít sâu một hơi, rất khó chịu đối với việc mọi người lạnh nhạt vô tình.
Người trong viện này thật là không hề có chân tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play