“Chị Trương, nhà chị buổi tối ăn món gì?”
“Dào ôi, còn không phải chắp vá chắp vá, còn có thể ăn cái gì, cuộc sống này luôn là phải tiết kiệm thôi, bà nghĩ tôi là ông cụ Lam chắc, nhà ổng hưởng thụ rất tốt đấy.”
Từ khi ông cụ Lam vào sân, mọi người xem như hiểu được cái gì gọi là chỉ lo ăn uống, cũng không biết ông ngoại Lam kiếm được bao nhiêu tiền, dù sao là rất chú ý ăn uống, tuổi đã lớn, yêu nhất là ăn thịt, dù sao mỗi ngày trong nhà sẽ có thức ăn mặn, cuộc sống đó so với những nhà khác là khá hơn rất nhiều.
Trong đại viện này điều kiện tốt không chỉ có một nhà bọn họ, so với ông ấy tốt hơn cũng có, nhưng dám tiêu tiền ăn uống như vậy thì chỉ có mỗi nhà ông ấy.
“Tôi nghe nói ông cụ Lam lúc được điều qua đây đã xin với trong xưởng, tiền lương ít một chút đều không có việc gì, nhưng ăn uống thì cần bảo đảm cho ông ấy, ông ấy đã chừng này tuổi, là ăn bữa nào biết bữa đó, không muốn khắt khe chính mình.”
Thông tin này, trong xưởng cũng không có gì là bí mật lớn cả.
“Nói vậy cũng đúng, ông ấy đúng thật là đã lớn tuổi, chẳng qua là không định tích cóp cho con trai con gái chút nào à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT