Sáng sớm tinh mơ, Trang Chí Viễn với Trang Chí Hi hai người khổ sở bò lên nóc nhà, trải vải nhựa, bắt đầu phơi cá mặn.
Thời buổi này vải nhựa rất không dễ kiếm, cũng mất công Trang Chí Hi thân thiết với lão Hoàng, lão Hoàng giúp anh tìm được cái này, tuy rằng là đồ second-hand, nhưng rửa sạch sẽ một chút thì cũng dùng được, thứ này chính là rất không dễ tìm.
Thật là cái đồ tốt.
hai anh em Trang Chí Hi phơi xong cá mặn, theo cây thang leo xuống dưới, lại đem cây thang cất dưới tầng hầm ngầm. Vừa sáng sớm, trong viện im ắng, hậu viện thì thật ra có chút động tĩnh, tiền viện thì rất an tĩnh.
Chờ hai anh em bắt đầu rửa mặt, Vương Hương Tú đã dậy, thời tiết càng ngày càng ấm áp, ngày hôm qua âm trầm vậy nhưng trời cũng không mưa, sáng nay lại có cảm giác từ sáng sớm là hôm nay tất nhiên là một ngày trời rất nóng.
Vương Hương Tú mặc rất ít quần áo, chỉ mặc một cái áo ba lỗ, lộ ra cổ trắng như tuyết và cánh tay, cô ta cứ thế bưng chậu ra rửa mặt, dịu dang: “hai anh em mấy người dậy thật sớm.”
Trang Chí Viễn gật gật đầu, không nói cái gì, nói thật, để mà nói Trang Chí Viễn là người như thế nào, vậy anh ta với Chu Quần vẫn là có chút giống, là rất ra vẻ, một bộ dáng người làm công tác văn hoá. Nhưng mà Trang Chí Viễn là thật sự tốt nghiệp cấp ba, Chu Quần cũng chỉ tốt nghiệp tiểu học. Cho nên cũng không thể nói Trang Chí Viễn làm ra vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play