Đây tất nhiên không phải là quỷ.
Chuyện nháo quỷ này, đối với mọi người vẫn là có chút ảnh hưởng.
Một đám người đều đứng ở cửa WC, người càng ngày càng nhiều, không ai dám vào bên trong. Mà lúc này Vưu Bảo Sơn đã bò lên trên xà nhà, hắn đôi mắt đỏ đậm, không thể tin được: “Đồ vật của tao đâu!!!”
WC xây lên cũng không có gì phức tạp, trên xà nhà tuy rằng có hơi tối, nhưng đang ban ngày ban mặt cũng chỉ liếc mắt một cái là có thể thấy rõ ràng. Vưu Bảo Sơn cuồng loạn: “Ai cầm đi đồ vật của tao!”
Vưu Bảo Sơn lúc này đã hoàn toàn không bình tĩnh được, hắn thật ra là một kẻ rất biết kiềm chế, chỉ là dù cho có biết kiềm chế cỡ nào, lúc này cũng nhịn không được muốn phát cuồng. Rốt cuộc thứ hắn mất đi, là vàng bạc châu báu rất nhiều người cả đời đều kiếm không được.
Hắn sao có thể không nổi điên? Phải biết rằng, lại có được cơ hội chôm được thứ tốt như vậy là rất khó khăn. Những năm trước kia là có nhà tư bản, nhưng mấy năm nay đã ít đi rất nhiều. Bọn họ dù tìm được người có vấn đề, thật ra đại đa số đều là người bình thường, chẳng qua chỉ là thành phần có chút không tốt thôi, muốn kiếm được tiền là rất khó.
“Ai cầm! Ai cầm đồ vật của tao!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play