Đừng nói là thằng út nhà họ Vưu, nói về Chu Quần đi, đời trước cũng coi như là một kẻ thiếu đạo đức không tưởng được, có báo ứng sao? Cuối cùng cũng là không có, ngay cả mụ già Chu là loại mụ già thiếu đạo đức đều không có cái gì báo ứng hết.
Còn có hai người mẹ chồng nàng dâu nhà họ Tô, tuy nói là vì cuộc sống, nhưng bọn họ làm cũng không phải cái chuyện gì có thể diện hết, còn không phải cũng không có sao? Có đôi khi là, thật sự trông cậy vào trời giáng trừng phạt, sao có khả năng chứ.
Nhưng mà loại tiểu nhân thiếu đạo đức trong viện bọn họ so với thằng út nhà họ Vưu, lại là gặp sư phụ.
Bà nhớ rõ thằng này về sau lại đi Sơn Tây cùng người ta kết phường làm mỏ than đen tối, kiếm lời không ít tiền, hại không ít người, cuối cùng có đại sự xảy ra chết không ít người, hắn còn trốn chạy. Thằng này, thực sự không phải cái thứ tốt gì.
“Được rồi, con cũng đừng nói bọn họ, loại người này chúng ta cách xa ra một chút, hắn đối với chính thân nhân của hắn đều có thể ra tay tàn nhẫn, thì càng đừng nói những người khác.”
Lương Mỹ Phân: “Con hiểu được.”
Cơm chiều hôm nay, nhà bọn họ ăn mà ai cũng thất thần. Ông Trang “hũ nút” bọn họ nghĩ chính là chuyện về Bạch Phấn Đấu, nhưng Triệu Quế Hoa thì lại nghĩ về thằng út nhà họ Vưu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play