Lúc này, ông Trang mới nhớ ra chuyện này, Triệu Quế Hoa nhấp miệng, nói: “Hẳn là đúng, bọn họ còn nhắc tới nhà họ Tô, vậy mười có tám – chín phần là xấp xỉ.”
Bọn họ nói về cái gì vậy.
Chuyện này phải kể từ mười mấy năm, phải hơn mười năm, cũng chính là thời điểm Bạch Phấn Đấu bọn họ mười bốn mười lăm tuổi, phải gần mười lăm mười sáu năm.
Lúc ấy bọn họ bên này đấu tốt một người địa chủ họ Vương, rất nhiều người tới xem náo nhiệt, nhóm người lúc ấy với hiện tại là không giống nhau. Hiện tại là đánh tan hết thảy mọi tư tưởng hủ bại đồ vật bất chính, lúc đấy thì khổng hẳn là vậy, lúc ấy mọi người nếu có thể dính chút tiện nghi sẽ không buông tha.
Như là nồi chén gáo bồn, còn có một ít lung tung rối loạn đồ vật, đều sẽ tranh đoạt lấy đi.
Mấy thứ này chính là phải dùng tiền mua, nhà mình cũng có thể sử dụng được, chứ không có chuyện đập vỡ nát hết như bây giờ.
Đương nhiên, vàng bạc châu báu gì đó bọn họ đừng có hy vọng, mấy cái đó không thể tới phiên bọn họ. Là phải sung của công. Nhưng là những thứ thoạt nhìn không đáng giá tiền, vẫn có thể lấy. Như là mấy đứa nhỏ choai choai bọn họ, mỗi người chia một cái bát sứ trắng nhìn rất không tồi, miệng bát đặc biệt lớn, có gọi là cái mâm cũng còn được. Gọi là bát tô to thì cũng đúng. Lúc ấy tổng cộng có năm đứa nhỏ, phân một bộ bát “Phúc Lộc Thọ Hỉ Tài”, đó là một bộ, mỗi cái bát phía trên đều có một chữ .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play