"Tôi biết, tôi từ cha nuôi cùng mẹ nuôi nghe nói."
"Thực ra lúc đó tôi rất sợ. Tôi đến căn hộ của anh tìm anh. Tôi thấy anh và Viên Mạo Di đi cùng nhau. Anh đưa cô ấy về căn hộ của mình."
Chu Chính Đình mắt đờ ra một lúc, nhưng anh nhanh chóng trở lại bình thường. Anh thẳng thắn nói: "Tôi nhận được cuộc gọi của cô ấy. Mẹ cô ấy ngày càng ốm nặng, lúc ấy cô ta bị công ty khai trừ, lại bị chủ nhà đuổi ra không có tiền trả tiền thuê nhà, tôi liền tạm thời đưa cô ấy về căn hộ của mình ở tạm ”.
Lâm Âm tự giễu cười, "Chu Chính Đình, anh thật sự là đầy thương hại cho cô ấy, cho dù trước đó tôi bị cô ấy cố ý cắn bị thương, cô ấy còn giả vờ làm bộ như đang bị tôi bắt nạt. Cô ấy giở trò với tôi như thế này, trong chớp mắt anh lại như vậy giúp cô ấy. "
“Tôi không giúp gì cô ấy.” Thái độ của anh vẫn tỏ ra cởi mở. “Tôi chỉ đang tự giúp mình thôi. Mẹ tôi cũng ốm nặng. Tôi chứng kiến cảnh bà bị căn bệnh hành hạ hàng ngày. Tôi không thể cầu cứu khắp nơi, tôi có thể chỉ xem thôi. Bà chết trước mặt tôi. Tôi cũng biết cảm giác bất lự. Việc nào ra việc đó, cô ấy làm cô chịu ủy khuất tôi đã cho cô ấy trừng phạt, tôi sở dĩ giúp cô ấy, chỉ là bởi vì ở trên người cô ấy thấy được lúc trước chính mình.”
“Tôi không quan tâm anh xuất phát từ cái gì.” Lâm Âm nhìn anh ánh mắt lạnh nhạt, “Chu Chính Đình, anh làm tôi thất vọng lắm rồi, sau này tôi sẽ không hỏi chuyện cá nhân của anh nữa, chúng ta sẽ chỉ là đối tác bình thường trong tương lai. Chỉ vì mục đích chung là làm cho Luyến Đảo tốt hơn. "
Lời nói của cô như đâm vào anh, thật ra anh muốn nói với cô rằng việc nhìn mẹ chết trước mặt đã trở thành con quỷ lớn nhất của anh, anh hận bản thân bất lực đó nên đã giúp đỡ rất nhiều người có cùng trải nghiệm như anh, như vậy làm anh cảm thất dễ chịu một chút, Viên Mạo Di chỉ là một trong số họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT