Chu Chính Đình nói không vội, và biểu hiện khó đoán trên khuôn mặt của cô. từ trong túi quần lấy ra một mảnh. Đó là một chiếc nhẫn làm bằng ngọc bích, đã bị vỡ và có dấu vết sửa chữa rõ ràng trên đó.
“Còn nhớ cái này không?” Chu Chính Đình hỏi cô.
Cô nhớ rằng khi "Lâm Âm" khoảng mười ba tuổi, nhiều lần trêu cợt Chu Kỳ Chính đều không thể chọc giận thiếu niên này, cô thực thất bại, cô chán ghét bộ dáng bình tĩnh kia của hắn, cô muốn nhìn hắn mất khống chế, muốn nhìn hắn phát hỏa, muốn nhìn hắn giống như con thú mà đấu tranh. Một ngày nọ, cô vào phòng hắn trộm đồ, ở gối đầu phía dưới phát hiện cái này, tìm thấy thứ này dưới gối anh.
Cô đem thứ này đưa đến trước mặt anh, không ngờ Chu Chính Đình lại phản ứng nhiều như vậy, anh một mặt ủ rũ, tức giận gầm lên với cô, "Lâm Âm, trả lại cho tôi."
Nhìn thấy bộ dáng của anh làm cô rất có cảm giác thành tựu, cô hướng anh quơ quơ nói : “Nào, tôi sẽ trả lại cho anh nếu anh lấy được.”
Tuy nhiên, trước khi ném chiếc nhẫn ngọc sang người bên cạnh, cô chỉ lắc nó. Giống như một con thú nổi giận, toàn bộ tâm trí anh đều bị chiếc nhẫn ngọc thu hút. Khi nhìn thấy nó, anh quay lại và lao về phía người cô một lần nữa. Đó là cuộc sống của anh ấy, và anh rất muốn nắm lấy nó.
Người bên cạnh không chịu thừa nhận thất bại, ném chiếc nhẫn sang một bên, người bên cạnh không nhận được, chiếc nhẫn bị ném xuống nền bê tông, và nó đột nhiên vỡ thành nhiều mảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play