Nông Trường Tại Dị Giới

Chương 6


1 tuần


Ngân Nguyệt đi ngủ sớm nên tỉnh giấc cũng sớm. Hiện tại là năm giờ ba mươi phút sáng, cô dùng nửa tiếng để khởi động cơ thể và vệ sinh cá nhân

"Lại phải bỏ tiền mua đồ, tiểu thống...cậu đúng là biết cách làm giàu nha"

[Quá khen]

"…" Ngân Nguyệt thật ba chấm, cô đang mỉa mai mà, cho nhau chút mặt mũi đi chứ...! Tiểu hệ thống này của cô đúng là không đi theo kịch bản thông thường...quá có nhân tính rồi, đáng ghét là cô đấu không có lại a, chỉ đành bị hệt hống nhà mình cười nhạo vậy.

Sau khi hoàn tất thủ tục buổi sáng thì cô mới để ý đến chấm đỏ nhấp nháy hiển thị trên mục [quản lý khu vực]

"Này là sao vậy?"

[Vào 11:45 đêm qua đã có vật thể lạ tiến vào hành tinh...hiện đang cách vị trí hiện tại của chúng ta 20 km]

"Thật vậy...!? Thứ đó là gì vậy, có nguy hiểm không?" Ngân Nguyệt lo lắng hỏi hệ thống. Hiện tại năng lực của cô không đủ, vẫn đang trên đà khôi phục nên không thể nắm chắc phần thắng nếu phải đương đầu với kẻ xâm nhập. Cái mạng nhỏ khó khăn lắm mới có được này, cô vẫn chưa sống đủ đâu !?

[Cấp bậc cá nhân hiện tại quá thấp, hệt hống không thể xác định được vật thể xâm nhập, chỉ có thể cung cấp thông báo về vị trí của vật thể]

[Hiện tại lá chắn phòng ngự của hành tinh đã được mở nhưng chỉ duy trì được trong thời gian ngắn, kiến nghị bạn nên thủ sẵn vũ khí phòng thân]

"..." Tuyệt! Cuộc sống an nhàn của cô chưa gì đã tan tành. Mới an ổn được một ngày qua hôm sau liền nổi bão, hứa hẹn đúng là lừa người. Cô ai oán nhìn hệ thống

[Không phải do tôi đâu...do cấp bậc hành tinh quá thấp, lá chắn phòng ngự khi mở lên chỉ có chức năng ngăn cản truyền tin và ẩn thân chứ không thể ngăn cản xâm nhập trái phép]

"Haiz... được rồi, tôi hiểu rồi...vậy cậu có gợi ý gì khác để chống xâm lăng chưa"

[Gợi ý: Cày tiền mua vũ khí, bản vẽ phòng ngự]

"Mấu chốt quan trọng vẫn là tiền ha, không hổ là tiểu tư bản...thiếu cậu một cái giải doanh nhân của năm đó!"

[Thông cảm đi...hệ thống tôi cũng cần tiền giao dịch để duy trì mà, không thể cái gì cũng cho không được]

"Được được, tôi biết rồi...vậy cậu giúp tôi canh chừng mấy vật thể xâm nhập, nếu có biến phải báo ngay để tôi còn ứng phó"

[Cái này thì tôi làm được] Chiếc mèo hệ thống vẫy vẫy đuôi tỏ vẻ đã tiếp nhận ý kiến

Ngân Nguyệt lúc này liền muốn phát một cái phát sóng trực tuyến, hôm nay có lẽ sẽ phát sóng thời gian dài hơn ngày hôm qua...dù ban đầu cô cũng dự định vậy nhưng hiện tại lại có thêm lý do để làm điều này. Tiền và điểm thành tựu...cô cần kiếm nhiều tiền để mua đồ dùng cần thiết, cần điểm thành tựu để thăng cấp bản thân mạnh mẽ hơn

[Người xem: 52]

"Chào mừng trơ rlaij phòng phát sóng, hôm nay là buổi phát sóng thứ hai của tôi, như đã hứa...hôm nay chúng ta sẽ cùng trồng và thưởng thức táo"

Ngân Nguyệt không tiếp tục nói nữa mà tiến vào thực hành luôn. Cô bước đến bên từng cây táo, vận chuyển năng lượng tiến hành đưa dị năng của mình vào trong. Cây táo nhanh chóng xảy ra biến hóa mắt thường có thể nhìn thấy, thân và cành cây rung lên với biên độ không quá lướn nhưng liên tục đều đặn. Tán lá xanh rì trước mắt người xem dần dần bị các đóm trắng xen vào, hoa táo trên cây bắt đầu xuất hiện ngày một nhiều rồi đưa nhau nở rộ

Hương thơm từ hoa táo nở rộ lan tràn khắp không khí, người xme bị khung cảnh này đánh cho chóng váng, một đám người ngồi trước màn hình ảo nhưng lại liên tục hít hà lấy không khí như thể họ thật sự đang có mặt tại cánh vườn táo này.

Sau giai đoạn nở rộ chính là giai đoạn kết quả. Hoa táo dần rũ xuống, rớt rơi trên mặt đất hệt như bầu trời đổ tuyết trắng, cánh hoa rụng dần để lộ ra trái táo nhỏ bên trong

Ngân Nguyên đem dị năng tăng lên, đẩy nhanh thêm tiến độ sinh trưởng của quả trên cây. Cô bây giờ đã có thể khống chế tốt năng lực, còn học được cách sử dụng dị năng sao cho hiệu quả được tốt nhất mà tiêu hao lại ít nhất. Gioongs như việc cô đang làm hiện tại, không thúc chín cùng lúc cả vườn táo mà tiến hành với từng cây một. Năng lượng được vận chuyển tới các bị trí cần thiết trong cây để tránh hao phí năng lượng dị năng nhưng vẫn đạt được kết quả như mong muốn

Ngân Nguyệt cảm thấy cách làm này hiện tại rất phù hợp với cô, dù sao dị năng bây giờ của cô vẫn còn yếu, điều quan trọng nhất vẫn là độ thành thạo trong cách vận dụng kĩ năng để tiến cấp chứ không phải điên cuồng sử dụng dị năng đến cạn kiệt

Táo trên cây dần lớn lên rồi chuyển màu, báo hiệu rằng quả đã có thể thu hoạch. Cô lặt lại các thao tác trên với tất cả cây táo trong vườn. Cho đến khi thúc đậu quả ở đa số cây đã hoàn thành cô mới dùng dị năng để thúc chín hoàn toàn vài cây trong số đó để thu hoạch quả, đáp ứng việc ăn thử để người xem có thể thông qua mô phỏng giác quan từ phát sóng có thể cảm nhận được hương vị của trái táo chín

[Tuyệt tuyệt tuyệt...tôi xem chăm chú tới mức quên cả bình luận đây này...cầu chủ phòng mau ăn táo, tôi thèm quá đi]

[Khung cảnh hoa nở rồi tàn thật mãn nhãn, tôi cảm thấy mình có thể viết được mấy bộ bi kịch ráng lệ với khung cảnh này]

[Đưa bút cho lầu trên...bạn viết đi, tôi nhất định sẽ đọc]

[Tôi chưa từng thấy hoa táo nở, quá đẹp, lại còn có hương thơm nhẹ rất thoái mái, tôi muốn được ngủ duwosi gốc cây a...đam rbaor sẽ rất ngon giấc]

[Lầu trên ý tưởng cũng hay đấy, nhưng tôi bây giờ chỉ muốn ăn, cầu chủ phòng mau ăn táo đi, tôi thèm lắm lắm rồi]

[Cauf cắn một miếng, tôi cũng chưa từng được ăn loại tái cây tự nhiên này, quá mắc...mua không nổi]

[...+27 cầu ăn cầu ăn]

Ngân Nguyệt đồng ý với người xem, cô đem tái đi rửa rồi dùng dao cắt gọt từng miếng táo thành hình những chú thỏ dễ thương sau đó mới bắt đàu ăn

Quả táo tươi ngon cắn vào liên cảm thấy giòn xốp, bị ngọt thanh và chua nhẹ của thịt qảu lan tràn khắp khoang miệng. Cô cắn miếng hai lần liền giải quyết xong một miếng táo, tiếp tục dùng nĩa ghim lấy một miếng, lại tiếp một miếng rồi một miếng...ăn đến vui vẻ nheo nheo mắt cười

[NGON...tôi bị thèm tới mức cắn vào cả lưỡi rồi huhuhu]

[Mẹ hỏi sao lại nhỏ dãi khi xem phát sóng trực tiếp, tôi cho mẹ tôi xem cùng, bà ấy đánh tôi vì biết sớm mà không bảo để bà ấy cùng coi]

[Cười chết với bên trên...nhưng mà táo tahatj sựu ngon quá, vị ngọt thanh cùng chút chua nhẹ đúng là rất kích thích vị giác, chủ phòng lại còn gọt ra hình ảnh dễ thương như vậy...yêu chết mất]

[Táo ngon, táo hình thỏ con càng ngon hơn...mlem...tôi vẫn còn muốn ăn nữa, chue phòng, cầu ăn thêm vài quả nữa đi, tôi nếm chưa có đủ a]

[Ngon thật nhưng tiếc là cũng chỉ nếm được vị, không nuốt được, chủ phòng có bán không? Tôi muốn mua lắm lắm luôn]

[...]

"Xin lỗi mọi người, tình hình hiện tại vẫn là chưa được. Tôi còn đang cải tạo lại hoang tinh, số lượng và chủng loại trái cây, rau củ vẫn còn hạn chế, chỉ đủ lưu lại dùng...với cả, tôi cũng chưa tìm cách thức phân phối, nơi này cách xa các hành tinh khác, các chuyến bay ngan qua cũng ít nên rất khó vận chuyển...mọi người thông cảm nha"

Người xem nghe vậy liền một khóc hai nháo. Người xem cũ đã biết thì đau lòng một, kẻ mới lọt hố thì đau mười, tiếc hận tại sao lại tàn nhẫn như vậy, để họ chỉ có thể nhìn chứ không thể ăn.

Thực ra trái cây và rau củ quả đều có ở các hành tinh không ít thì nhiều, đặt biệt là các hành tinh trung tâm lại càng đa dạng nhưng do rất khó trồng và chăm sóc kì công nên giá cao, sản phẩm cho ra mỗi loại không nhiều nên đa phần đều được lưu hành nội bộ cho giới cao tầng, người có tiền và trong quân đội. Vì thực vật tự nhiên có tác dụng thanh lọc, có thể giảm bớt trạng thái bạo động tinh thân do ô nhiễm và chiến đấu gây ra nên rất được săn đón. Nói không ngoa thì thực vật tự nhiên chính là một loại thuốc cứu mạng, mức độ bạo động chính là thức đo của sự sống chứ không phải tuổi thọ. Cơ thể của những người nơi dây đã trải qua tiến hóa nên tuổi thọ đối với họ chỉ là những con số, sống mấy trăm năm chỉ là điều bình thường nhưng với điều kiện rằng biển tinh thần của họ vẫn duy trì được ở mức ổn định, nếu bạo phát…liền dẫn tới tự tổn hại chính mình và những người xung quanh.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play