Làm Mẹ Kế Của Nhân Vật Phản Diện Trong Truyện Học Đường

Chương 2: Em bé quá đỗi dễ thương!


4 tuần


Loát được hết sự việc, Thư Ngọc cũng ngồi trầm tư khá lâu. 

Nhưng rồi sự việc cũng đã qua, giờ việc duy nhất cô cần làm là chăm sóc nam phụ và hưởng thụ cuộc sống giàu sang phú quý này.

Nơi cô ở là một căn biệt thự rộng lớn, cái vườn còn rộng hơn cái sân trường của cô nữa. Trong căn biệt thự này có hai người làm vườn, một quản gia, một đầu bếp, một bà giúp việc và một bà bảo mẫu, nhưng chỉ có quản gia và đầu bếp là ở lại qua đêm trong căn nhà nhỏ cách khá xa biệt thự.

Theo trí nhớ của thân thể, Thư Ngọc nhập mật mã vào điện thoại rồi nhìn thấy tin nhắn của chồng cô đã gửi từ 5 giờ trước rằng tối nay anh ta sẽ không về nhà.

Thư Ngọc thả cảm xúc vào tin nhắn sau đó nhìn tài khoản ngân hàng của nguyên chủ mà khiếp sợ, người bình thường như cô chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, chắc tiêu mấy đời cũng chẳng hết quá.

Lúc này cô cũng chợt nhớ ra một việc quan trọng, do sợ sau này sẽ quên mật khẩu nên cô vội ghi ra hết mật khẩu các ứng dụng trên điện thoại ra sau đó ngồi lướt mạng xã hội tiện chốt mấy chục đơn hàng, là những thứ mà trước kia cô chưa dám mua nhưng giờ có tiền rồi nên cứ tiêu xả ga.

Quản gia tên Phúc, là một người đàn ông hơn 50 tuổi rất hiền lành, phúc hậu. Lúc nghe cô nói muốn dọn thêm một căn phòng để đồ bèn thu xếp người dọn dẹp một căn phòng ngay cạnh phòng của cô. Lúc này cô mới biết tầng một là phòng khách, phòng ăn, phòng nấu ăn. Đằng sau là hồ bơi, xung quanh là vườn hoa, sân cỏ. Tầng hai là phòng của Lâm Dĩ Hàn, có phòng tập gym của anh ta, thư phòng, phòng ngủ, phòng tắm, phòng để quần áo và một phòng cho Lâm Tuấn Minh cũng là nam phụ. Tầng ba mới là phòng của cô, hai vợ chồng này ngủ riêng, một phòng ngủ, phòng để quần áo, phòng tập yoga, phòng tắm, phòng tập gym và giờ thêm phòng để đồ.

Lúc được quản gia dẫn lên phòng, Thư Ngọc đã cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, đời này cô chưa bao giờ hạnh phúc như thế. Thế này chẳng khác gì có được một căn nhà riêng, không gian riêng của mình.

Sau khi thỏa sức khám phá từng căn phòng một, Thư Ngọc mới đi xuống gặp con trai của mình.

Bảo mẫu là một người phụ nữ hơn 40 tuổi, tên là Liên, bà thấy cô bước vào bèn lui ra để lại không gian riêng cho cô và em bé. Thư Ngọc nhẹ nhàng bế em bé lên, chọt nhẹ vào cái má trắng trẻo phúng phính, đôi mắt của bé siêu long lanh to tròn chiếm lấy trái tim cô.

Là lần đầu làm mẹ nên lúc nói ra tiếng “mẹ”, Thư Ngọc cảm thấy hơi sượng, cô thủ thỉ, “Minh ơi, con đáng yêu thế hả?”

Cưng nựng em bé tới gần bảy giờ tối thì quản gia lên tầng gọi cô, “Phu nhân, cô và thiếu gia xuống dùng bữa.”

May là trước đó cô biết dùng dao nĩa nên giờ mới không bị ngại, và cũng may là Lâm Dĩ Hàn không ăn cơm ở nhà.

Đơn hàng của Thư Ngọc tới rất nhanh, một phần là cô đặt giao cấp tốc và căn biệt thự này ở thủ đô nên giao hàng rất thuận tiện.

Khi một núi hàng được giao tới, Thư Ngọc dặn quản gia cho người đưa lên phòng cô.

Lúc này, cô nhìn thấy chân quay mà hôm trước đặt thì đột nhiên nhớ tới ước mơ làm youtuber và tiktoker thời trẻ trâu của mình rồi thầm nghĩ, cuối cùng giờ cũng có thể thực hiện được.

Sau đó cô đặt máy điện thoại vào chân quay rồi ngồi khui hàng, tuy là giấu mặt nhưng nhìn căn phòng ít nhiều gì cũng cảm nhận được sự giàu có.

Thư Ngọc mua rất nhiều quần áo đáng yêu cho em bé và cực kỳ nhiều đồ ăn vặt nên cô đã mua luôn mấy cái kệ dễ thương trên mạng. Lúc tận tay xếp từng món đồ mình mua vào kệ, Thư Ngọc thầm nghĩ quá khứ chưa từng nghĩ mình cũng sẽ có ngày này.

Lúc trước cô hay xem người ta mukbang đồ ăn vào lúc nửa đêm cũng thèm lắm chứ nhưng không có tiền nhiều, còn giờ thì mua một tá về rồi xếp lên như siêu thị, quá đỗi hạnh phúc rồi!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play