Không biết chữ nào chọc giận anh ta, An Trì Tinh lao tới nắm chặt tay Trần Diêm, đôi mắt say rượu hằn lên đỏ ngầu, trông có chút đáng sợ.
Trong đầu hiện lên hình ảnh cô đặt mình tách với mọi người trên bàn ăn rồi hòa theo mọi người ồn ào, anh ta không khỏi cắn chặt răng: “Còn anh thì sao? Em có bạn trai còn anh là cái gì?”
Trần Diêm bị anh ta quấy rầy bốn năm, gần như đã chán không thèm nói từ chối, rút ​​tay ra, tiếp tục bình tĩnh nhắc lại: "Xin lỗi, tôi có bạn trai."
“Anh không muốn nghe đáp án này!” An Trì Tinh thật sự say, thở hổn hển, bất chấp đấm vào bức tường cạnh mặt Trần Diêm.
Trần Diêm nghiêng đầu, nhận ra trên bàn ăn có mấy ánh mắt tò mò đang nhìn mình, cô khẽ thở dài, xoay người che chắn, dùng giọng điệu ôn hòa nhất có thể nói: “Đừng như vậy, tiền bối, sau này anh có thể gặp được người tốt hơn tôi."
Đều là người trưởng thành cả rồi, hành động cũng không thể giống đứa trẻ vô cớ gây rồi, cố gắng giữ thể diện nhất có thể.
“Vậy em nói đi, rốt cuộc anh không tốt chỗ nào?” Giọng nói của An Trì Tinh khàn khàn, có chút thống khổ bất lực ngồi xổm xuống, túm lấy góc áo Trần Diêm, theo men say nói, “Năm em học năm hai anh đã thích em, khi đó em vẫn còn để tóc ngắn buộc sau đầu, nhìn dáng vẻ vừa ngoan ngoãn lại vô hại, lúc chạy bộ trên sân thể dục rất giống con thỏ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play