Rõ ràng  chỉ là một nụ hôn vô cùng ngây thơ, nhưng tiếng tim đập trong ngực Trần Diêm lại ầm ĩ như tiếng mưa lớn bên ngoài đập vào cửa kính, có thể nghe thấy rõ ràng.
Thậm chí cô còn nghi ngờ bệnh của mình đã biến thành sốt, nếu không tại sao toàn thân lại đỏ bừng, nóng bỏng không thôi.
Nhìn thấy Trần Diêm rúc đầu vào trong ngực mình như rùa đen, Tạ Hành Châu lập tức dừng lại, tự nhiên nắm lấy tay cô: "Có đói không? Dẫn em đi ăn."
Trần Diêm như người máy bị anh nắm tay kéo đi mấy bước, ra tới cửa mới phát hiện có một cô gái không biết đã đứng đây từ khi nào, nhìn chằm chằm vào bàn tay đan chặt của hai người, khuôn mặt trắng bệch, nước mắt lập tức tràn mi.
Cô còn đang định hỏi Tạ Hành Châu xem có phải là bệnh nhân tới khám bệnh hay không, không nghĩ tới giây tiếp theo đối phương đã đau lòng quay đầu rời đi, không cho cô cơ hội dò hỏi.
Tạ Hành Châu dẫn Trần Diêm rời khỏi phòng khám, vừa đi vừa cúi đầu ngắm bó hoa trong tay: “Em mua hoa hết bao nhiêu tiền?”
Bó hoa kỵ sĩ đen này được làm bằng hoa hồng trắng phun thuốc nhuộm, quy trình phức tạp đương nhiên giá thành sẽ đắt hơn một chút so với hoa hồng thông thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play