Dưới ánh đèn thủy tinh lớn nhất giữa bàn ăn, Trần Diêm có thể nhìn rõ khuôn mặt từng người ở đây, phần lớn là bạn đại học của Tạ Hành Châu và bạn gái bọn họ, còn lại có mấy người, Trần Diêm nhận ra được.
Chúc Hàm, Hướng Thạch Nguyên còn có cả Chu Mạn Chi.
Cái tên này vừa hiện  lên trong đầu, Trần Diêm mới hoảng hốt cảm thấy thời gian đã trôi qua rất lâu, lâu đến mức khi nhớ tới cái tên này cũng cảm thấy xa lạ.
Chu Mạn Chi vẫn đề tóc xoăn dài như thời học sinh, mặc áo hai dây cùng một chiếc  quần jean cổ điển, giữa những ngón tay mảnh khảnh còn kẹp điếu thuốc lá như không có ai xung quanh, trang điểm tinh tế hơn trước, lộ ra vẻ nhẹ nhàng lại quyến rũ.
Trần Diêm còn đang thắc mắc tại sao cô ta lại đến đây, nhưng nghĩ lại, phú nhị đại ở Lâm Kinh cũng chỉ có mấy người như vậy, có thể nhìn thấy cô ta cũng rất bình thường.
Cô và Tạ Hành Châu tới quá trễ, ghế bên trong đều đã có người ngồi, Triệu Kham làm chủ nhà ngồi ở ghế trước, ghế duy nhất còn lại là bên cạnh Chu Mạn Chi.
“Hả?” Triệu Kham bối rối xoa đầu, “Tôi đã đặt đủ ghế rồi, sao lại thiếu một cái. ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play