Sau khi trở lại phòng bệnh, Trần Diêm giải thích ngắn gọn mọi chuyện cho Tạ Hành Châu.
Không biết trong lòng anh đang nghĩ tới chuyện gì, quai hàm hơi mím chặt, không cho Trần Diêm tiếp tục dính vào, nói để tự mình xử lý.
Cứ như vậy yên tâm điều trị trong viện hơn một tuần, chờ đến đầu tháng mười một, kết quả tái khám của Trần Diêm đã khôi phục rất tốt, không còn vấn đề gì lớn, có thể xuất viện.
Khu nằm viện có mấy y tá còn tổ chức lễ xuất viện nho nhỏ cho cô, dặn dò cô: “Sau khi xuất viện vẫn phải chú ý đến đầu gối, thường xuyên đeo đệm gối, không được vận động quá nhiều. ”
Trần Diêm nhận lấy bó hoa trong tay bọn họ, cười gật đầu đồng ý.
Cô thay trang phục bệnh nhân ra vừa quay đầu đã nhìn thấy Ứng Thi Kỳ ngồi trên giường nhìn chằm chằm mình, trong tay còn cầm một túi kẹo sơn tra, hung ác cắn một miếng thật lớn.
“Cô xuất viện rồi vậy phòng bệnh này chỉ còn lại một mình tôi. ” Cô ấy khẽ thở dài một tiếng, “Đến khi nào tôi mới được xuất viện đây, muốn đi làm quá. ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT