Trần Diêm tỉnh dậy lần nữa trên giường bệnh, mu bàn tay trái có thêm dấu tiêm, cô khẽ cử động tay phải mới phát hiện mình vẫn luôn nắm chặt điện thoại của Trần Phong chưa từng buông lỏng.
Cô chống người ngồi dậy, mí mắt sưng húp đến cả mở mắt cũng là chuyện khó khăn.
Cảm xúc sau nỗi đau tột cùng là tê liệt đến cực điểm, Trần Diêm chậm rãi co chân lại, ôm chăn tìm kiếm cảm giác an toàn, sau đó nhẹ nhàng mở nắp điện thoại ra.
Một bức ảnh đen trắng cũ, kích thước chỉ khoảng một inch, rơi ra từ khe hở, khuôn mặt đó chỉ cần nhìn qua Trần Diêm cũng có thể nhận ra, là mẹ cô.
Cô nhấn giữ nút nguồn khởi động máy, điện thoại vừa mới được sạc, pin vẫn còn đầy.
Bởi vì là điện thoại kiểu cũ nến có rất ít chức năng.  Trần Diêm không tốn bao nhiêu sức đã có thể tìm được mấy đoạn video Trần Phong lưu lại cùng một tin nhắn đã viết nhưng nằm mãi trong hộp thư nháp không thể gửi đi.
Có lẽ ban đầu ông muốn quay video nhưng vì liên tục bị gián đoạn nên phải quay lại nhiều lần, máy quay tập trung vào khuôn mặt co quắp rồi nhanh chóng di chuyển ra chỗ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play