Nhiều năm về sau, mỗi lần Trần Diêm nhớ  lại buổi tối mùa thu đó, vẫn có thể nhớ rõ đôi mắt đen láy dưới ánh đèn đường của Tạ Hành Châu, ẩn chứa muôn ngàn cảm xúc.
Cũng từ sau ngày hôm đó, mối quan hệ hệ giữa hai người đột nhiên rơi vào khoảng sương mù mờ ảo, như cơn mưa đầu thu liên miên không dứt phủ ướt toàn thân, thậm chí đến cả ánh mắt nhìn nhau cũng không thể che giấu.
Đầu tháng 9, vòng bán kết Olympic Toán toàn quốc cấp tỉnh đã bắt đầu.
Trần Diêm và Lý Uy đúng là có duyên, đúng lúc bị chia vào cùng một phòng thi.
Năm nay đề thi cấp tỉnh khó hơn các năm trước một chút, tốc độ làm bài của mọi người đều không quá nhanh. Nhưng Trần Diêm căn bản không bị ảnh hưởng, từng trang giấy thi nhanh chóng lật qua vang lên tiếng xào xạc.
Sau khi thi xong rời khỏi phòng thi, đang chuẩn bị đeo cặp ra ngoài lại bị Lý Uy gọi lại.
 “Trần Diêm, tôi nói cậu vì muốn thắng cược mà liều mạng quá rồi. ” Giọng điệu khinh thường “Lần này đề khó như vậy sao cậu có thể làm nhanh thế được? Chẳng lẽ vì để cứu lại chút mặt mũi sao, thực ra căn bản không biết viết như thế nào có phải không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play