“Không có ai.” Lận Thanh Gia thu lại dáng vẻ chột dạ, phản ứng nhanh chóng đáp lại lời của cậu: “Bạn học Trần Diêm quên đồ, chúng tôi chỉ định đuổi theo để trả lại thôi.”
Cô ta nhìn chằm chằm Trần Diêm, Trần Diêm cũng nhìn thẳng lại cô ta.
“Nữ sinh cãi nhau đánh mắng mắng là chuyện nhỏ,chỉ đùa một chút mà thôi. ”
“Trần Diêm, cậu nói có phải không?”
Lận Thanh Gia ném vấn đề lên người Trần Diêm, gằn mạnh từng chữ, trong ánh mắt hiện rõ ý cảnh cáo, bắt cô phải ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng mà lúc này, Trần Diêm lại không thèm động đậy, lạnh nhạt phản bác: “Không phải.”
Lớp ngụy trang cuối cùng trên mặt Lận Thanh Gia cuối cùng cũng bị phá vỡ, cau mày, sốt ruột gõ đầu ngón tay vào cánh tay.
Trần Diêm hiểu ý của hành động này, cô ta đang suy nghĩ tại sao Tạ Hành Châu lại vô duyên vô cớ giúp cô.
Hai bên im lặng giằng co hồi lâu, Lận Thanh Gia đứng ngồi không yên, đột nhiên để lại ấn tượng xấu trước mặt người trong lòng, rất nhanh đã quay người muốn đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT