SONG BÍCH
61: Phi thiên
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Minh Hoa Thường thấy Sơn Trà lượn vài vòng nhưng mãi không hạ xuống mặt đất, thế nên nàng mới tưởng rằng đó là động tác do nàng ta biên đạo. Mãi cho tới khi có tiếng rách vang lên từ tấm lụa đỏ, Sơn Trà mất thăng bằng ngã xuống từ giữa không trung, bấy giờ Minh Hoa Thường mới nhận thức được là đã xảy ra chuyện rồi.
Mọi người dưới tầng kinh ngạc đến nỗi la lên, Minh Hoa Thường vội vã chạy xuống đại sảnh. Nàng chạy rất vội, cầu thang lại vô cùng nhỏ hẹp và u tối nữa, lúc chỉ còn mấy bậc cuối cùng, nàng bất cẩn bước hụt chân, ngã thẳng xuống mặt đất.
Minh Hoa Thường nhắm chặt mắt lại theo bản năng, bỗng có một cánh tay duỗi ra từ phía bên cạnh, cánh tay mạnh mẽ ấy đỡ được nàng. Minh Hoa Thường kinh ngạc ngẩng đầu lên, nàng chợt trông thấy một ánh mắt sáng như sao trời. Minh Hoa Thường bỗng hiểu được mấy phân cảnh “lấy thân báo ơn cứu mạng” trong kịch rồi. Dù rằng, lúc này đây, hắn đang mang khuôn mặt của một người bình thường, nhưng ánh mắt lại điềm tĩnh, bàn tay mạnh mẽ, khí chất chín chắn ung dung, mang đến cho người ta cảm giác yên tâm vượt xa cái vẻ ngoài bình thường ấy.
Minh Hoa Thường nghĩ, có lẽ ban nãy hắn đã trông thấy cái cảnh nàng vừa cãi nhau vừa la lối, thế nên, hiếm có lúc nào nàng thấy xấu hổ như thế này. Minh Hoa Chương đỡ nàng dậy, để nàng đứng vững rồi mới khẽ nói: “Nhìn đường, đừng có hấp tấp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play