SONG BÍCH
52: Đường dài [*]
[*] Gốc là “路漫” (mạn lộ). “Mạn” (漫) ở đây là tính từ, có nghĩa là “dài, xa”, giống như “mạn” trong “mạn mạn trường dạ” (đêm dài dằng dặc).
Tô Vũ Tễ sức yếu, đánh quyền pháp rất kém, ngày hôm sau, nàng ấy cố ý dậy sớm, muốn nhân lúc võ đài không có ai thì rèn luyện quyền pháp. Nhưng mà, lúc nàng ấy tới võ đài thì bất ngờ phát hiện ra bên trong đã có người rồi.
Ngoài ý muốn hơn là, người kia là Minh Hoa Thường nổi danh củi mục hôm qua.
Nàng mặc một bộ y phục luyện công màu trắng, tóc quấn cao, tóc mai xõa xuống hơi ẩm, gương mặt trắng trẻo ửng hồng, trông có vẻ khí huyết dồi dào, cũng có chí tiến thủ. Nàng nhìn thấy Tô Vũ Tễ thì cũng giật mình, sau đó cười nói: “Chào buổi sáng.”
Tô Vũ Tễ không quen Minh Hoa Thường, vốn dĩ nàng ấy cũng chẳng phải là một người thân thiện, huống hồ chi, lần đầu gặp Minh Hoa Thường cũng chẳng vui vẻ gì. Thế nên, lúc Tô Vũ Tễ nhìn thấy Minh Hoa Thường, nàng ấy luôn có cảm giác khó chịu khó nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT