Sau khi nghe thấy thi thể biến mất, Minh Hoa Thường và Nhậm Dao liếc nhau, đều sinh ra cảm giác không rét mà run, bóng ma chập chờn, cây hòe đang đong đưa ngoài phòng giống như vô số móng vuốt quỷ, bao phủ trên bầu trời Ngỗi gia.
Tất cả tình huống khác thường xuất hiện sau khi Ngỗi Bạch Tuyên chết, Minh Hoa Thường mơ hồ cảm thấy vấn đề then chốt là ở cái xác đã biến mất kia. Nàng trầm ngâm một lát, chần chờ hỏi: “Có khi nào là nhị nương tử không chết, cái gọi là xác chết chỉ là do các ngươi nhìn nhầm không?”
"Đó là đại lang quân thấy tận mắt." Nha hoàn mở to hai mắt, hoảng sợ nói: “Ngày đó sau khi bọn họ phá cửa ra, mấy gã sai vặt nhìn thấy nhị nương tử nằm trên mặt đất, trên cổ còn đang chảy máu thì đều sợ hãi. Chỉ có đại lang quân đi vào, nhìn kỹ, nói nhị nương tử chết rồi, sai người mau chóng đi báo tin. Người sống và người chết khác nhau như vậy, sao đại lang quân có thể nhìn nhầm được.”
Cũng phải, Ngỗi Mặc Duyên cũng từng học làm con rối, không có khả năng không phân biệt được người giả và người thật. Minh Hoa Thường đột nhiên ý thức được gì đó, hỏi: “Ngỗi Mặc Duyên sai hạ nhân đi báo tin, thế hắn thì sao?”
Câu hỏi này khiến nha hoàn mắc kẹt, nàng ấy cắn môi, nói không chắc chắn: “Không rõ lắm, hẳn là đại lang quân đứng ở cửa trông coi?”
Minh Hoa Thường hỏi: “Nói cách khác, sau khi phát hiện Ngỗi Bạch Tuyên chết, ngoài Ngỗi Mặc Duyên ra không có ai biết hiện trường đã xảy ra chuyện gì. Chờ lúc Ngỗi chưởng quỹ đến thì thi thể đã biến mất?”
Nha hoàn chần chờ nói: “Chắc là vậy.”
Minh Hoa Thường chậm rãi gật đầu, hỏi: “Ngỗi Bạch Tuyên bị nhốt trong công xưởng mấy ngày?”
Điều này nha hoàn biết, chẳng tốn công sức gì đã nhớ ra: “Mười bốn tháng Hai, nhị nương tử và đại lang quân, tam nương tử cãi vã, sau đó lại cãi nhau với chưởng quỹ, bị chưởng quỹ nhốt vào công xưởng. Chuyện này ầm ĩ rất to, tất cả mọi người kinh hồn bạt vía, cho nên nô tỳ nhớ rất rõ. Ngày hôm sau, cũng chính là chạng vạng tối mười lăm tháng Hai, người đưa cơm phát hiện đồ ăn vẫn còn nguyên, hắn ta không dám đi hỏi chưởng quỹ, bèn đi tìm đại lang quân xin chỉ thị. Đại lang quân cầm chìa khóa tới công xưởng khuyên nhị nương tử ăn cơm. Ai ngờ ngài ấy gọi rất lâu mà bên trong vẫn không có ai trả lời, ngài ấy đẩy cửa ra nhưng không được. Đại lang quân cảm thấy không đúng, sai người phá cửa, rồi phát hiện nhị nương tử đã chết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play