Giang Lăng ôm tâm lý “có chết cũng không hối cải”, đang ở ngay trước mặt mọi người thế này, Nhậm Dao còn có thể nói thêm gì nữa đâu, chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý. Đúng như hắn nói, hắn đã ở trong Vũ Lâm quân ba năm rồi, Giang Lăng quay về sau khi nhận được quân lệnh, không lâu sau thì hắn đã triệu tập đủ một đội. Nhờ có sự yểm hộ của bóng đêm, bọn họ đi xuyên qua bình nguyên nhanh như một cơn gió, cuối cùng đã áp sát chân tường thành.
 
Cung Dũng đi theo giận dữ, tức tối nói: “Nhậm Tướng quân đúng thật là vong ân phụ nghĩa. Mấy năm trước Giang thủ lĩnh chiếu cố nàng ta như vậy, bây giờ nàng ta tìm được chỗ dựa rồi thì lại sinh lòng bội bạc, để Giang thủ lĩnh làm bia đỡ đạn. Cẩn thận luận bàn lại thì chức vụ của Giang thủ lĩnh còn cao hơn nàng ta nhiều đó. Nếu không phải là do nàng ta nịnh nọt Hoàng hậu, thì lẽ nào bây giờ đến lượt nàng ta được phát lệnh à?”
 
“Im miệng.” Giang Lăng cẩn thận nhìn lên phía trên, rồi hắn lạnh mặt nói: “Là ta chủ động xin lệnh, không liên quan gì đến Nhậm Tướng quân, Nhậm Tướng quân chỉ làm việc theo lẽ công bằng mà thôi. Còn nữa, không được thảo luận lung tung về chuyện trong triều, còn thảo luận nữa thì ta cũng không bảo vệ được các ngươi đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play