Song Bích

218 Mượn đao (1)


2 tháng

trướctiếp

 
 
Bóng đêm dần thăm thẳm sâu, gió tuyết không hề lắng xuống, ngược lại, lại càng ngày càng lớn hơn. Sau khi Minh Hoa Thường thả con chim bồ câu đi, thì nàng lại tiếp tục bảo nha dịch tìm kiếm lối ra của mật đạo. Không lâu sau, nha dịch chạy qua báo tin: “Vương phi, tìm được lối ra rồi.”
 
Minh Hoa Thường đội gió tuyết đi đến chỗ nha dịch chỉ để xem. Minh Hoa Thường đi thẳng đến một rừng cây vắng vẻ, đây đã là vườn hoa ngoài rìa rồi, cách đó không xa là tường vây, có thể thoáng nghe thấy tiếng báo canh trên đường. Xung quanh là bóng cây khẽ dao động trong màn đêm, u ám xào xạc, từ ngọn cây cho tới mặt đất đều đọng một lớp trắng mỏng, chứng tỏ nơi này ít có người lui tới.
 
Nhưng bấy giờ, có một vùng trắng bị phá hủy bởi những dấu chân, bùn nhơ giẫm lên tuyết, bùn và tuyết loang lổ hoà vào nhau. Dấu chân kéo dài mãi đến chân tường, trên tường lấm tấm mấy dấu bùn, có thể thấy là có một đám người đã leo ra ngoài từ nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp