Hiếm có khi nào Thái tử kiên cường được một lần, nên ông ấy đã xin được Vũ Lâm quân đến trợ giúp. Minh Hoa Chương, Nhậm Dao và Giang Lăng dẫn người đi lục soát khắp thành, bận đến mức chân không chạm đất, còn Minh Hoa Thường và Tạ Tế Xuyên thì lại rảnh rỗi.
Việc Minh Hoa Thường có thể làm chỉ là vẽ ra phương hướng ở giai đoạn đầu, để binh sĩ chú trọng vào những điểm đó hơn trong quá trình điều tra, nhưng khi thật sự bước vào quá trình tìm người, thì vẫn phải dựa vào kinh nghiệm và trực giác ở tiền tuyến. Còn Tạ Tế Xuyên, lý do hắn ta rảnh rỗi chỉ đơn giản là vì hắn ta lười, không muốn ra ngoài chịu khổ cực để đi tìm người, cả ngày chỉ cần ở cùng với đồ vô dụng về thể lực là Minh Hoa Thường là được.
Hai người họ không có chuyện gì để làm như nhau, ánh mắt đều dời về phía hiện trường cuối cùng mà hung thủ để lại. Bọn họ vô cùng hứng thú với câu đố của hung thủ, cả ngày cứ ở trong đình nghỉ mát lùng sục, hết bên này rồi lại đến bên kia, cố gắng tìm ra tên người bị hại tiếp theo mà hung thủ đã để lại.
Đáng tiếc thay, hai người đã tìm kiếm kỹ lưỡng lắm rồi, chỉ thiếu mỗi nước chưa lật từng miếng gạch trong đình nghỉ mát lên thôi, nhưng vẫn không thu hoạch được gì cả. Tạ Tế Xuyên buồn bực: “Không thể như vậy được, đình này chỉ lớn như thế thôi, hắn ta còn có thể giấu ở đâu được nhỉ? Hay là, hắn ta đã viết thẳng tên nạn nhân ra rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT