Lão nha dịch nghe thấy Minh Hoa Thường nói rằng nàng còn định giúp đỡ Minh Hoa Chương, thì suýt chút nữa ông ta đã trợn trắng mắt lên mà ngất xỉu rồi. Minh Hoa Chương đi nhanh, lúc đang đi ra ngoài thì suýt va vào Nhậm Dao và Giang Lăng.
Giang Lăng vung cánh tay ra, ổn định lại trọng tâm cơ thể, kinh ngạc hỏi: “Ngươi đang muốn đi đâu vậy?”
Minh Hoa Thường đuổi theo sau, thấy thế thì vội nói: “Vừa hay hai người cũng tới rồi, chúng ta đang muốn đi điều tra, đừng đi vào trong nữa, đi luôn đi.”
Giang Lăng còn chưa hoàn hồn lại được thì đã bị người ta kéo đi mất, cách rất xa cũng có thể nghe thấy giọng nói của hắn ta: “Chờ đã, ta vẫn chưa ăn cơm mà!”
Có một vị lang quân mặc thanh y cưỡi ngựa đi trên đường, trên suốt cả đoạn đường, người nọ không ngừng nhìn khắp xung quanh, trông nét mặt thì dường như hắn ta đang có vẻ rất sốt ruột. Từ phía xa xa, thấy có người đứng ở ven đường phía trước vẫy tay với mình, cơ thể hắn ta hơi thả lỏng, nét mặt cũng thay đổi, trở thành dáng vẻ thản nhiên như mọi ngày. Hắn ta chậm rãi bước xuống ngựa, điềm nhiên đi về phía trước, lúc nhìn thấy quầy hàng thì ra vẻ vô cùng ghét bỏ, hỏi họ rằng: “Sao các ngươi lại ở đây?”
Minh Hoa Thường cười nói: “Tạ huynh, huynh đến rồi. Bọn ta đoán là huynh vẫn chưa ăn gì nên mang nước cam tùng hương đến cho huynh này, còn nóng đó, huynh nếm thử xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT