Song Bích

Chương 132 - Vô Thường


1 tuần

trướctiếp

 
Sau khi Minh Hoa Chương lên tiếng, mọi người đều yên tĩnh hơn rất nhiều, Tạ Tế Xuyên không còn châm ngòi thổi gió nữa, còn Minh Hoa Thường thì yên lặng gạch vào mấy món ăn, Nhậm Dao và Giang Lăng cũng không cãi nhau nữa.
Khi món ăn cuối cùng được bày lên bàn, tiểu nhị chắp tay trước ngực rồi nói một câu “Khách quan dùng thong thả”, sau đó cũng cầm mâm mà rời đi. Cửa phòng đóng lại, trong phòng không còn người ngoài nữa, cuối cùng Minh Hoa Chương cũng có thể quay lại chuyện vụ án được rồi: “Ta đã hỏi Phùng Lương và người xung quanh hắn ta, một ngày trước khi xảy ra chuyện, hắn ta đã ăn tiệc ở nhà bằng hữu, ăn thâu đêm suốt sáng, muộn lắm mới quay về, giờ Thìn hắn ta vẫn còn đang ngủ, vũ cơ có thể làm chứng. Ngoài ra thì, ta cũng đã tra xét nhà Phùng Lương, cả toà nhà mà Phùng Lương ở qua đêm và nhà của những người hắn ta thường lui tới trong khoảng thời gian gần đây, đều không có dấu vết của thuốc nổ, tạm thời có thể loại bỏ hiềm nghi của Phùng Lương.”
Giang Lăng hỏi: “Không phải Phùng Lương, lẽ nào là Liễu thị à?”
Đây cũng là chỗ khiến Nhậm Dao nghĩ mãi không ra, nàng ấy nghi hoặc: “Nhưng người của lầu Cẩm Tú đều nói rằng, lúc đó Liễu thị đã ôm con của nàng ta đi xem bệnh, rất nhiều người có thể làm chứng. Nàng ta cũng đâu có ba đầu sáu tay đâu, sao có thể phân thân đến Hồi Xuân Đường bỏ thuốc nổ được chứ?”
Tạ Tế Xuyên nhàn nhạt nói: “Thật ra ta luôn cảm thấy, trận ốm này của đứa trẻ đó xảy ra rất đúng lúc, mà nó cũng đã đổ bệnh được vài ngày rồi, sao nàng ta cứ phải mời lang trung vào ngày đó cơ chứ? Nếu nàng ta đã có thể hạ độc để sát hại chồng cũ, thì chưa chắc là nàng ta không bỏ thuốc cho đứa bé con của mình. Ta nghĩ đây là thuật che mắt của nàng ta, nàng ta cố ý làm rộn ràng cho lớn chuyện lên như thế, còn kéo rất nhiều nhân chứng tới làm chứng chứng minh mình không có mặt ở hiện trường, thật ra là nàng ta đã dùng cách nào đó khác để bỏ thuốc nổ. Dù sao thì, nào có ai đi nghi ngờ một người mẹ lòng đang nóng như lửa đốt đâu?”
Minh Hoa Thường vẫn luôn yên tĩnh nghe, mãi cho đến lúc này nàng mới lên tiếng: “Mặc dù ở Liễu thị có rất nhiều điểm đáng nghi, nhưng ta vẫn phải nói thay cho nàng ta một điều, có thể nàng ta không phải là một vị thê tử tốt, nhưng chắc chắn nàng ta là một người mẹ tốt. Nàng ta đau lòng cho đứa con của mình, sự quan tâm ấy không thể nào là giả được, một người mẹ sẽ không lấy tính mạng con mình ra để đánh cược.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp