Đang yên đang lành, chẳng biết tại sao hai người họ lại sinh sự với nhau, Minh Hoa Thường thầm thở dài, nàng thấy vô cùng mệt mỏi.
Trấn Quốc Công muốn để nàng và Trình Tuần tiếp xúc với nhau nhiều hơn, để nàng tự quan sát xem Trình Tuần là người thế nào, đối nhân xử thế ra sao, nếu nàng vẫn không thích thì chỉ cần từ chối hắn ta là được. Trấn Quốc Công đã nói đến mức này rồi, Minh Hoa Thường cũng không tiện từ chối thêm nữa, đi ngắm đèn với ai mà không phải là ngắm, cứ coi như là hẹn bạn hữu, lần sau sẽ có lý do từ chối thôi.
Đáng tiếc thay, nàng thì chỉ muốn xã giao, nhưng trong số hai người đi theo nàng, lại chẳng có ai chịu an ổn cả. Minh Hoa Thường thầm nghĩ, đây đâu phải là “bài kiểm tra” cách đối nhân xử thế của Trình Tuần đâu, rõ ràng là đang kiểm tra nàng mà.
Minh Hoa Thường nói: “Đa tạ Trình đại lang quân đã nhắc nhở, Nhị huynh, huynh không chê muội chen lấn huynh chứ?”
Minh Hoa Chương lắc đầu, Minh Hoa Thường lại ôm lấy cánh tay Minh Hoa Chương, nàng ôm lấy một cách vô cùng tự nhiên, cười nói: “Muội biết ngay mà, a huynh của muội là người tốt nhất trên đời này. Mau nhìn xem, bên đó có người phun lửa kìa, Nhị huynh, Trình đại lang quân, chúng ta đi xem thử đi!”
Nàng vừa mở miệng ra là gọi “a huynh của muội”, Minh Hoa Chương như được một đôi tay vô hình nào đó vuốt ve, bất giác, cơn giận dữ trong lòng hắn phai nhạt đi rất nhiều. Sau khi Minh Hoa Thường nói xong thì nàng kéo Minh Hoa Chương chạy đi, Minh Hoa Chương buộc lòng phải chạy theo nàng, hắn cụp mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp tươi tắn của nàng dưới ánh đèn, lòng hắn như người lái đò bị nàng tiên cá mê hoặc, dẫu đã biết rõ rằng đây chỉ là một giấc mộng hão huyền mà thôi, nhưng hắn lại không đành lòng đánh vỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT