Đã trôi qua năm năm rồi, cuối cùng thì tên sát thủ liên hoàn với những thủ đoạn tàn nhẫn cũng “lọt lưới”. Từ sau khi bị mắng đến mức mặt mày xám xịt vì vụ án của Hoàng Thái Vi vào bốn năm trước, lâu lắm rồi phủ Kinh Triệu không được “nở mày nở mặt” như thế này. Mấy ngày nay, trước cổng phủ Kinh Triệu, xe ngựa lui tới nhiều như nước chảy, khách tới thăm không ngừng. Đại lý tự, Hình bộ, Ngự sử đài đều phái người đến, đến cả Nữ hoàng cũng phái nữ quan thân tín đến phủ Kinh Triệu để tìm hiểu tường tận vụ án.
Gần đây, trong phủ Kinh Triệu, đến cả sai dịch quét dọn cũng “ngẩng đầu ưỡn ngực”, mấy quan viên xử lý vụ án thì lại càng hay ra vẻ vênh vang hơn, còn Kinh Triệu Doãn thì từ sáng sớm cho đến tận tối muộn đều có khách quý, thật sự là đã bận rộn đến mức “chân không chạm đất”.
Khi mà trong phủ Kinh Triệu đang chìm trong bầu không khí vô cùng náo nhiệt, thì các đội buôn vội tới cho kịp lễ cũng đã “cập bến” Trường An, tất cả mọi quán trà, quán rượu đều đang thi nhau thảo luận về vụ án mạng này. Cường đạo giả trang thành hòa thượng để dụ dỗ rồi giết hại thiên kim tiểu thư, chỉ nghe thấy tên tuổi như thế thôi mà đã thấy vô cùng đáng sợ rồi. Trong quán trà, có tiên sinh chuyên kể chuyện đã liên kết án này với chuyện xưa, rồi sau đó kể về việc hòa thượng giả đã ngụy trang thế nào, giết người ra sao bằng cách dẫn dắt, chất giọng trầm bổng du dương.
Trong quán không còn chỗ nào để ngồi, bất kể là nam hay là nữ, là già hay là trẻ thì đều lắng nghe đến mê say. Minh Hoa Thường ngồi trong phòng bao, nghe tiên sinh kể chuyện bên dưới đang kể rằng: “Nói về lần trước, sau khi hòa thượng giả lừa gạt được bộ Khoái của quan phủ thì chỉ an phận đọc kinh được bốn năm thôi, rồi sau đó tà tâm lại nổi lên, hắn ta lại bắt đầu để mắt tới danh kỹ thanh lâu tới dâng hương! Nữ tử này giỏi múa ca, mỹ mạo phi phàm, chỉ cần đàn bừa một khúc tỳ bà thôi là đã đủ để hấp dẫn vô số thiếu gia quý nhân, khiến họ phải tranh giành mình. Tuy hắn ta chỉ là một tên hòa thượng thôi, thế nhưng hắn ta lại biết nên làm thế nào để nhận được sự ưu ái của mỹ nhân, rồi từng bước một dẫn dụ nàng ấy bước vào trong cái bẫy của mình…”
Minh Hoa Thường đặt tách trà xuống và nói: “Chiêu Tài, chúng ta đi thôi.”
Chiêu Tài đang nghe đến mê say, rõ ràng là thấy rất sợ hãi nhưng lại không nhịn được mà cứ muốn nghe tiếp. Nàng ấy nghe thấy Minh Hoa Thường nói thế, thì trong phút chốc, chợt thấy mờ mịt, bèn hỏi: “Nương tử, đang nói đến đoạn quan trọng mà, sao ngài lại muốn đi thế ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT