Minh Hoa Chương buông tay xuống, trong mắt hắn vẫn còn hằn tơ máu, nhưng đã khôi phục lại được vẻ bình tĩnh, trấn định trong ánh mắt, hắn nói: “Giữa phủ Thành Quốc Công và Hoàng Tế tửu không có quan hệ phức tạp nào, ta đã tìm kiếm dựa trên chân dung của muội, quả thật là đã tìm ra được mấy người.”
“Trong đó có một người là học trò trong Quốc Tử Giám, một năm trước hắn ta ở cùng với Trình đại lang, tên là Từ Ký, là con út của Từ thị trung Môn Hạ tỉnh. Khi bé cơ thể của hắn ta rất yếu ớt, từng dưỡng bệnh trong sơn trang nằm ở ngoại ô; hai năm trước hắn ta chuyển về Trường An, vào học ở Quốc Tử Giám. Hắn ta từng ở chung phòng với cháu trai trưởng của Thành Quốc Công, cũng chính là huynh trưởng của Trình Tư Nguyệt, Trình Tư Nguyệt thường chạy đến Quốc Tử Giám, cho nên Từ Ký và Trình Tư Nguyệt cũng đã gặp nhau vài lần. Nghe nói là Từ Ký vô cùng thích Trình Tư Nguyệt, thậm chí là còn nghĩ tới việc đến phủ Thành Quốc Công cầu hôn, nhưng Trình gia lại không muốn, Trình đại lang bèn từ chối khéo, cũng nhờ Giám thừa điều chỉnh học xá.”
Minh Hoa Thường nghe xong thì hỏi: “Huynh đang muốn nói là, có khả năng Từ Ký cầu hôn không thành nên ghi hận trong lòng?”
“Không loại trừ khả năng này.” Minh Hoa Chương nói: “Ta đã hỏi thử người hầu của Từ gia, bọn họ nói rằng Từ Ký thích sắc đẹp, nha hoàn bên cạnh hắn ta đều là nữ tử khoảng chừng mười bốn tuổi, dáng người ai cũng nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt mỹ lệ, quá mười tám tuổi thì sẽ bị hắn ta đuổi đi. Từ gia có một sơn trang ở ngoại ô, nếu đi xe ngựa đến chùa Phổ Độ thì chỉ mất khoảng một chén trà mà thôi, và vào bốn năm trước, hắn ta đã dưỡng bệnh trong sơn trang này. Hôm Trình Tư Nguyệt tử vong, hắn ta và Trình đại lang học cùng lớp, khả năng rất cao là hắn ta đã chú ý thấy Trình Tư Nguyệt đứng bên ngoài hành lang. Và điều trùng hợp nhất đó chính là, cả buổi chiều hôm đó, Từ Ký đã vắng mặt, suốt cả chiều vẫn không quay lại lớp học.”
Minh Hoa Thường vội hỏi: “Buổi chiều hôm đó hắn ta đã đi đâu thế?”
“Phường Bình Khang.” Minh Hoa Chương nói: “Hắn ta đi đến lầu Mãn Xuân, tú bà nói là hắn ta đã đến vào khoảng giờ Thân, gọi vũ cơ Hồng Diệp quen thuộc nhất theo như thường lệ, đến giờ Dậu mới rời đi. Trong khoảng thời gian đó, hắn ta luôn ở trong phòng Hồng Diệp, không có ai thấy hắn ta cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play