Cậu thật sự hiểu sao? Như hỏi mà như mê hoặc, giọng nói của Phó Nam Ngạn rất trầm, khi nói hơi thở đều phả lên cổ Trì Chiếu: “Cậu có thật sự hiểu không? Tình yêu của người trưởng thành không phải đồ chơi của trẻ con.”
Gần quá, cánh môi gần trong gang tấc trêu chọc thần kinh mẫn cảm của Trì Chiếu, khiến dây cung trong não cậu như đứt lìa. Cậu kiễng chân, dán môi mình lên môi Phó Nam Ngạn: “Tôi hiểu, tôi hiểu chứ giáo sư.”
Tình cảm cậu dành cho Phó Nam Ngạn từ trước tới giờ không chỉ đơn giản là ngưỡng mộ, cậu muốn anh, cậu đã từng mơ thấy anh vô số lần, nhìn thấy không biết bao nhiêu lần cảnh tượng như hôm nay, cậu đã nghĩ về nó rất lâu rồi.
Cảnh trong mơ đã trở thành sự thật, Trì Chiếu thậm chí còn không dám tin. Cậu thở hổn hển, nắm lấy cánh tay Phó Nam Ngạn đang cầm cổ áo mình. Cậu chưa từng làm chuyện như vậy trước đây, mặc kệ thần kinh căng chặt, cậu vẫn cam tâm tình nguyện: “Giáo sư, ngài suy nghĩ như vậy sao? Tôi có thể…..”
Đầu ngón tay run rẩy lướt qua làn da, Phó Nam Ngạn thất thần một hồi, nhưng trong nháy mắt anh đã tỉnh táo trở lại: “Trì Chiếu!”
Phó Nam Ngạn không ngờ Trì Chiếu lại to gan như vậy, anh trở tay chế trụ cổ tay cậu, giọng điệu vô cùng nghiêm khắc: “Cậu có biết mình đang làm gì không?”
Giáo sư Phó thật sự tức giận, giọng nói lạnh đến mức muốn đóng băng. Trì Chiếu sửng sốt, một lúc sau mới nhận ra bản thân đã lớn mật cỡ nào: “Thật xin lỗi giáo sư, tôi chỉ là….”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT