Cảm xúc mềm mại thoáng chốc lướt qua, nhưng cảm giác tê dại như bị điện giật dừng ở trên môi lại lâu như vậy, trái tim Trì Chiếu đang đập rất nhanh.
“Cậu không sao chứ?” Phó Nam Ngạn ấn bờ vai cậu, đỡ cậu đứng dậy rồi nhanh chóng buông ra. Bọn họ vẫn đứng rất gần nhau, gần đến mức Trì Chiếu có thể cảm nhận hơi nóng đang phả lên tai mình, cậu như bị điện giật nhảy ra khỏi vòng tay của Phó Nam Ngạn, vội vàng đáp: “Không, không sao!”
Mọi thứ diễn ra chỉ vỏn vẹn trong ba đến năm giây, mãi cho đến khi Trì Chiếu rời khỏi cái ôm của Phó Nam Ngạn, mọi người xung quanh mới hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Dưới tình thế cấp bách vừa rồi, Phó Nam Ngạn đã ném luôn gậy dò đường của mình xuống đất, Trần Khai Tế cong lưng giúp anh nhặt cây gậy: “Giáo sư Phó, của ngài đây.”
“Cảm ơn.” Phó Nam Ngạn nhận lấy cây gậy từ tay hắn, nắm chặt trong tay. Anh nghiêng đầu nhìn về phía Trì Chiếu, “Thật sự không sao chứ?”
Cảm xúc trên môi hãy còn rõ ràng như cũ, Trì Chiếu thấy tim mình đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài, ấy vậy mà vẻ mặt của Phó Nam Ngạn vẫn là bình tĩnh, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Trì Chiếu nhỏ giọng nói, cố gắng kiếm chế cảm xúc: “Không sao, không sao, vừa rồi đột nhiên bị vấp ngã, cảm ơn giáo sư Phó rất nhiều.”
“Không có gì.” Phó Nam Ngạn khẽ cười.
“Tốc độ phản ứng của giáo sư cũng nhanh phết.” Trần Khai Tế ở bên cạnh cảm thán. “Lập tức ôm lấy anh Trì luôn, tôi còn chưa kịp phản ứng lại nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play