Trong phòng không một tiếng động. 
Khổng Vân Sơn đeo còng tay bị áp giải vào văn phòng, ông ta hoàn toàn không ngờ sắp tới tuổi về hưu còn mắc phải sai lầm dẫn đến không gìn giữ được khí tiết tuổi già, danh dự tiêu tùng, trên gương mặt hốc hác đầy hối hận.
- Sếp ơi, oan cho tôi quá! Tôi thật sự không biết La Từ Từ lấy Thallium đi hại người mà! 
Chú Trung đứng gần tức giận nói:
- Không biết là thôi hay gì? Không biết mà ông còn dám đưa thứ nguy hiểm như vậy cho La Từ Từ?
- Thì La Từ Từ nói muốn làm thí nghiệm. Tôi là giáo viên của con bé, đó giờ tôi đều không đành lòng từ chối yêu cầu của sinh viên bao giờ. - Khổng Vân Sơn than thở thảm thiết, định duỗi tay ra túm lấy ai đó bên cạnh giả vờ đáng thương, nhưng khi giơ tay lên mới sực nhớ ra tay đã bị còng, ông ta lại uể oải cúi đầu: - Tôi mà biết là con bé hại người thì nói gì tôi cũng không lấy Thallium ra. Sếp à, tôi thật sự bị oan mà! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play