[Thập niên 90] Xuyên Đến Hương Giang Làm Thiên Sư (Đơn Giản Một Quẻ, Nhận Tội Lại Đền Tội)

CHƯƠNG 187: TÌNH CỜ


2 ngày

trướctiếp

Đã đến cuối tuần, Sở Nguyệt Ninh đi tắm nước lạnh ngay từ sáng sớm. Tối qua trở về đã nửa đêm rồi, phòng vệ sinh trong chung cư nằm ở cuối hành lang, có vòi sen nhưng hiệu quả cách âm rất kém. Nếu mở vòi sen tắm thì ống nước nối với vòi sen sẽ rung liên hồi, để tránh đánh thức Sở Di nên cô đành phải tắm đại. 
Lúc cô lau tóc đi ra, tấm rèm ở lan can đã được kéo ra. Ánh nắng ban mai vàng óng chiếu xuống miếng lót sạp hàng màu kaki. Sở di bò trên miếng lót, kéo một cái túi màu sắc sặc sỡ ra rồi nhặt từng chai nước khoáng nằm vương vãi trên mặt đất cho vào trong túi. 
- Lâu lâu mới tới cuối tuần, không nghỉ ngơi thêm hả? - Sở Nguyệt Ninh vừa lau tóc vừa đi tìm máy sấy. 
- Chị mình à! - Sở Di ngẩng cái đầu nhỏ lên, thấy chị gái mến thương của mình thì đời con ngươi sáng bừng, không rảnh đếm chai nước nữa mà đứng dậy kéo tay Sở Nguyệt Ninh, dẩu miệng nói: - Dạo này chị bận gì vậy? Cứ tối là không thấy chị đâu. 
Thường thì Sở Di sẽ thức dậy và đi học vào lúc 6:30 sáng, thấy chị nhà vẫn còn say giấc trong phòng ngủ cũng không tiện đánh thức. Một người đi sớm về sớm, một người đi muộn về muộn dẫn đến hai người ở cùng một mái hiên mà hoàn toàn không có thời gian gặp nhau. 
Sở Di bĩu môi, càng bĩu càng giống chú vịt vàng. Sở Nguyệt Ninh duỗi tay véo nhẹ gương mặt trẻ con bầu bĩnh của cô bé. 
- Hôm nay thấy rồi còn gì? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp