Hiển nhiên bên ngoài rừng trúc sóng yên biển lặng, sắc trời đã tối hoàn toàn.
Ở nơi cách đó không xa có một căn nhà riêng, ánh đèn chiếu sáng cả một mặt cỏ, chú chó lông vàng trông cửa không ngừng ra sức sủa om sòm về phía rừng trúc. Sở Nguyệt Ninh cầm la bàn và kiếm gỗ đào, đi theo Vu Phi Dương đến nơi này.
- Lần nào tôi và Đan Đan cũng hẹn gặp nhau ở đây, phong cảnh đẹp mắt, bên ngoài lại có vịnh nữa. - Vu Phi Dương chỉ vào rừng trúc phía trước.
Sở Nguyệt Ninh nhìn dòng khí đen nhàn nhạt bên trên rừng trúc, như thể có một cái lồng được lắp bên trên nên khí đen phân bố rất đều trong rừng trúc mà không hề lan ra xung quanh. Hay nói cách khác, nó không thể làm tổn thương bất kỳ ai khác trừ khi bước vào rừng trúc.
- Thú vị.
Dường như người bên trong biết cô đã tới, cô vừa mới đặt chân vào rừng trúc là tiếng chó sủa và tiếng sóng biển im bặt hết. Không gian im ắng đến độ không còn nghe được một âm thanh nào, chỉ có tiếng hít thở vừa dồn dập vừa căng thẳng của Vu Phi Dương thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT