- Cảm… cảm ơn bác trai và bác gái khen ngợi. - Vu Phi Dương không thấy có gì lạ, nhưng trong lòng đã thấy hơi không thoải mái. 
Anh ta lén nhìn Đan Đan, nhận ra Đan Đan cũng đang đứng ở một bên lẳng lặng ngắm nhìn anh ta. Anh ta không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may. 
Ít ra ba mẹ Đan Đan không  ghét anh ta, đánh giá vẫn tốt hơn là không đánh giá.  
- Đi nào, chúng ta ra ngoài sảnh ăn cơm thôi. - Nụ cười của người đàn ông trung niên rất gượng, chìa thẳng cánh tay về phía nhà trước: - Biết hôm nay cậu tới nên cố ý chuẩn bị bữa cơm gia đình. 
- Muộn như thế này sao? - Mặc dù Vu Phi Dương và Đan Đan đã quen với việc gặp nhau vào buổi tối, nhưng đây là lần đầu tiên dùng bữa tối. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play