Người bước ra ngay sau đó là một đạo sĩ có tuổi, mặc áo đạo màu xanh lơ, còn đội mũ đạo trên đầu, để bộ râu vừa dài vừa đen. 
- Thí chủ, cởi chuông cần phải có người cột chuông. - Đạo sĩ nói xong lập tức quay lại miếu. 
Cả người chàng trai đầy ắp khí vận, khí vận tỏa ra từ chính con người anh ta, thấy không có gì kỳ lạ, Sở Nguyệt Ninh cảm thấy thú vị bèn nhìn nhiều hơn. Suy cho cùng ngoại trừ Chu Phong Húc, cô rất ít khi nhìn thấy người nào có khí vận từ trong cốt nhiều như vậy. 
Mãi cho đến khi chàng trai đi khỏi miếu Hoàng Đại Tiên trước họ, Sở Nguyệt Ninh và Vệ Nghiên Lâm mới đi đến phố Thông Thái. Anh ta mở cửa tiệm coi bói của mình, một mớ bụi bặm xộc thẳng vào mặt. Sở Nguyệt Ninh lùi ra đằng sau hai bước, toàn bộ bụi bặm hất vào mặt Vệ Nghiên Lâm. Anh ta há miệng chữ A thật lâu mới hắt xì được, sau đó xoay người mỉm cười lấy lòng mời Sở Nguyệt Ninh vào. 
- Ninh Ninh, lại đây! Đừng khách sáo, mau ngồi đi! 
- Anh mà cũng có thể gọi tên thân mật của tôi sao? - Sở Nguyệt Ninh chớp mắt trêu ghẹo. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play