Ông ta cho rằng Sở Nguyệt Ninh không có tiền, là loại người cơ hội đến chợ bán ké một ngày để đầu cơ trục lợi.
- Không gian trong chợ có hạn? - Sở Nguyệt Ninh khó hiểu: - Một chỗ để rác còn thấy nhỏ, cho dù trống ra cũng chẳng có ai thuê này ư?
Quản lý không ngờ Sở Nguyệt Ninh quá tinh mắt, chỉ nhìn một cái là nhận ra chỗ ở trong góc không có ai thuê. Đúng vậy, vị trí này không đẹp và thi thoảng trở thành chỗ dồn rác của chợ. Nếu có người muốn bày quán thì chuyện đầu tiên họ cần làm không phải là bày hàng, mà là dọn sạch rác.
- Không có tiền thì dọn đi mau lên! - Người quản lý bị vạch trần càng mất kiên nhẫn nói: - Cho dù là chỗ để rác thì chợ này cũng không sẵn lòng…
Người quản lý bỗng trợn to hai mắt, nhìn Sở Nguyệt Ninh chậm rãi móc một xấp tiền trong túi áo khoác ra, chỉ nhìn độ dày thôi chắc phải 10.000 đô, lời định châm chọc lập tức im bặt. Ông ta cho rằng đối phương không có tiền, nào ngờ cô lại móc ra 10.000 đô trong vòng một giây.
Trong chợ toàn là người nghèo khổ kiếm miếng cơm ở đất Hồng Kông, ngày ngày dậy từ lúc 3 - 4 giờ sáng để chuẩn bị, vất vả cả tháng chỉ có thể kiếm được khoảng 7 - 8 ngàn đô, bình thường luôn phải nhắc nhở rồi lại nhắc nhở nộp phí gian hàng. Ai mà móc ra được hơn 10.000 đô tức thì cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT