Trong mấy năm học tập bên đây, điều khiến Khương Mộ cảm thấy vui mừng nhất chính là tâm tình của mẹ cô đã thay đổi, có lẽ là con người vừa mới trải qua sinh tử nên có rất nhiều chuyện bà ấy đều đã buông bỏ, mỗi ngày đều cùng Chris uống trà thưởng hoa, trải qua những ngày tháng tuổi già an nhàn.
Thậm chí lần đó Khương Mộ một mình về nước thăm ba, sau khi trở về Khương Nghênh Hàn cũng không nói gì.
Thỉnh thoảng cô cũng nhắc tới chuyện của Cận Triều trước mặt Khương Nghênh Hàn, lúc đầu bà ấy còn có chút bài xích khi nghe nói đến chuyện của anh, sau đó lúc tâm tình tốt, bà ấy còn có thể nghe được một ít, Khương Mộ ở bên cạnh bà ấy nói luyên thuyên một hồi bà ấy cũng không lên tiếng.
Khương Mộ mất rất nhiều thời gian mới có thể kể hết câu chuyện của Cận Triều trong những năm gần đây, bởi vì không phải lần nào Khương Nghênh Hàn cũng nguyện ý lắng nghe lời cô nói, cũng không phải lần nào cô cũng có thể kể tiếp, cho đến khi cô kể xong vụ án của Cận Triều, có một ngày Khương Nghênh Hàn đột nhiên hỏi cô một câu: "Vậy bây giờ cậu ta ở trong nước đang làm gì?"
Câu hỏi này làm cho Khương Mộ cảm thấy có chút chua xót, cô cầm lấy chén trà che giấu hai mắt đỏ bừng của mình rồi đứng lên đi vào phòng bếp: "Con và anh ấy đã lâu không liên lạc với nhau.”
Sau đó Khương Nghênh Hàn không hỏi chuyện của Cận Triều nữa, và Khương Mộ cũng không nói nữa.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT