Phạm Thiên Đình cực kì miệng tiện hỏi: “Hai cậu có muốn cải biên chút không, đặt tên 《 một mùa hè một mùa đông 》.”

“Cậu lại nói nhảm nữa tối nay tôi về ký túc xá chèo thuyền!” An Tử Hàm phẫn nộ uy hiếp, hận không thể liều mạng cùng những người khác tại hiện trường, hơn nữa cực lực ghét bỏ bài hát này.

“Ha ha ha, không cần, Tô Cẩm Lê bên kia chèo thuyền, tôi cùng Ô Vũ đã lắc lư theo rồi.” Phạm Thiên Đình cười lớn trả lời.

Tô Cẩm Lê ủy khuất cực kỳ, cố lấy dũng khí thanh minh: “Tôi ngủ rất thành thật……”

“Thành thật cái gì, có một buổi tối tôi nhìn chằm chằm cậu, cậu nằm trên giường như đang bơi vậy, đang ngủ có thể lộn nhào, đầu chân đổi hướng. Thần kỳ chính là buổi sáng ngày hôm sau lại chuyển về như cũ.” Phạm Thiên Đình cùng Tô Cẩm Lê đều ngủ giường trên cho nên hiểu cái này nhất.

“Không có khả năng mà, giường nhỏ như vậy, Tô Cẩm Lê còn cao.” đồng đội tương lai của Tô Cẩm Lê, Trương Thải Ni hỏi.

“Cậu rất quan tâm hả?” Phạm Thiên Đình hỏi.

Trương Thải Ni bất đắc dĩ, nghe người chung quanh ồn ào.

Tô Cẩm Lê chưa bao giờ biết lúc ngủ mình như thế nào, cậu chỉ nhớ rõ anh trai rất không thích ngủ với cậu, mỗi lần ngủ cùng đều sẽ mất ngủ suốt đêm.

Sau đó cậu đều ngủ riêng, gần đây tới trại huấn luyện mới ngủ chung phòng.

Cậu nhớ rõ có lần đã ngủ rồi, Ô Vũ đứng lên lay cậu tỉnh một lần.

Còn có một lần, Phạm Thiên Đình bò qua giường cậu túm chân cậu. Cậu mơ mơ màng màng tỉnh lại, Phạm Thiên Đình lại giải thích với cậu: “Tư thế của cậu giống như chân bị mắc kẹt trên thanh giường vậy.”

Cậu xoa xoa chân, phát hiện thật sự rất đau.

Nhưng mà cậu ngủ rất sâu mà!

Cậu cũng không cảm thấy mình động.

Tỉnh lại mỗi ngày cũng không có động tác gì kì quái.

Cố Kết cầm tấm card, lại tuyên bố phân tổ khác.

Xong hết tất cả Cố Kết lại thông báo xếp hạng phiếu bầu internet. Lần tuyên bố này cực kì tàn khốc, 15 thí sinh cuối toàn bộ đều vào khu nguy hiểm.

Nếu 15 người này ở hiện trường mà vẫn không đủ phiếu bầu sẽ bị đào thải 10 người.

Các thí sinh ở khu an toàn cũng sẽ có 5 người số phiếu thấp nhất bị đào thải

Kết quả cuối cùng là:

Đứng nhất Tô Cẩm Lê

Thứ hai Ô Vũ

Thứ ba Ngụy Giai Dư

Thứ tư An Tử Hàm

……

Thứ mười ba Thường Tư Âm

……

Thứ mười tám Phạm Thiên Đình

……

21 Trương Thải Ni

Tô Cẩm Lê dựa vào phong ba gần đây trong hai ngày vọt lên thứ nhất.

Ô Vũ cùng Ngụy Giai Dư vẫn luôn dựa vào thực lực nằm trong top3, An Tử Hàm lại rớt hạng.

Phạm Thiên Đình bởi vì thiếu màn ảnh, một thí sinh cực kì có thực lực, cuối cùng lại vào khu nguy hiểm.

Đến nỗi Trương Thải Ni, tuy rằng có đi theo Tô Cẩm Lê cọ màn ảnh, nhưng bởi vì lên sân khấu quá muộn, vẫn không đủ số phiếu.

Hơn nữa, Trương Thải Ni nhiều tình địch, nhân khí không tăng nhiều, ngược lại thường xuyên bị mắng.

Phạm Thiên Đình có vẻ đã nghĩ tới từ trước, không biểu hiện ra gì, mấy ngày nay cậu đã bình tĩnh rất nhiều.

Kỳ thật có thể ở lại đến bây giờ đã rất không tồi, dù sao tự thân cậu cũng biết mình không có ngoại hình phù hợp làm thần tượng.

Lúc này, An Tử Hàn đột nhiên vỗ tay thật to.

Tất cả mọi người đều nhìn qua An Tử Hàm cảm thấy cậu bắt đầu làm trò, lại thấy Tô Cẩm Lê thế mà cũng theo An Tử Hàm hồ nháo.

Hai người bọn họ đứng sau Phạm Thiên Đình, đột nhiên bắt đầu nhảy, còn đồng thanh nói khẩu quyết: “Tay trái cho một tim, tay phải cho một tim, lại cho một tim lớn ngay ngực. A, tim tim bay đi, bắt về, vỗ vỗ tro bụi, tới, tặng cho cậu tim tôi, yêu cậu nhất.”

Phạm Thiên Đình ngồi trên ghế choáng váng, nhìn hai người bọn họ hỏi: “Các cậu đang làm gì đó?”

“Kéo phiếu cho cậu đó!” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Đừng…… này là hành quyết công khai đó.” Phạm Thiên Đình nhìn cái hình ảnh này quá xấu hổ.

An Tử Hàm lại vỗ tay, hô to một tiếng: “Lại lần nữa!”

Tô Cẩm Lê còn duỗi tay đi túm Ô Vũ, Ô Vũ không tình nguyện đi tới, cùng Tô Cẩm Lê, An Tử Hàm đứng thành một hàng.

Ba người bọn họ chắc chắn đã luyện qua, động tác rất chỉnh tề, dùng hai tay tạo hình trái tim, lại vẽ một trái tim trước ngực, rồi lại như tim bay mất rồi nhảy lên bắt.

Bắt về rồi ôm chặt, sau đó tặng đi, rồi lại hôn gió.

“Ôi mẹ ơi!” Phạm Thiên Đình cảm thấy xấu hổ tràn lan, chịu không nổi.

“Phòng ngủ các cậu quan hệ thật tốt.” Cố Kết cảm thán.

“Phòng ngủ bốn người mới náo nhiệt mà!” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Đúng vậy, nếu không ba người họ lại thành một gia đình.” Phạm Thiên Đình nói xong, chỉ vào An Tử Hàm, “mẹ.” Lại chỉ Ô Vũ, “Ba.” Cuối cùng chỉ Tô Cẩm Lê, “con trai.”

“Tại sao tôi là mẹ?” An Tử Hàm bất mãn.

“Tôi mù mới có thể cưới cậu ta.” Ô Vũ cũng nói như vậy.

“Nghe như tôi có thể coi trọng cậu vậy nhỉ.”

Rất nhanh, bọn họ lại cãi nhau.

Tô Cẩm Lê nhìn camera trước mặt, lại nhảy một điệu bắn tim nữa, Ô Vũ cùng An Tử Hàm cãi nhau thì coi như phông nền.

Lúc hôn gió còn nháy mắt phóng điện, tán tỉnh tự nhiên, một chiêu tất sát mạnh mẽ nhất -mắt cười.

*

Sau khi công bố số phiếu điện thoại cũng được trả về hai ngày như những lần trước.

Trong phòng ngủ, An Tử Hàm là một con cú tiêu chuẩn, đã khuya còn chưa ngủ, cầm điện thoại mở làn đạn, xem tập mới nhất 《Thần tượng quốc dân》.

Tô Cẩm Lê trước tiên nhắn tin cho Thẩm Thành: Anh! Em được trả điện thoại, lần này có thể được hai ngày, chúng ta nói chuyện phiếm đi!

Nhắn xong rồi thật lâu cũng không có trả lời lại, Tô Cẩm Lê suy đoán Thẩm Thành chắc là đang bận rộn.

Cậu cầm điện thoại nghe bài mình sắp hát, phát hiện phong cách này cậu chưa hát bao giờ.

Sau khi ngâm xong lời bài hát thì thăm dò hát cho Phạm Thiên Đình nghe một lần, Phạm Thiên Đình nghe xong, cầm dao cạo râu mê mang: “Cậu đang ngâm thơ sao?”

“Hả, đoạn này không phải đang rap sao?”

“Cậu như này mà rap gì chứ, quả thực chính đọc thơ diễn cảm, không ổn chút nào.”

Ô Vũ cũng đứng dậy từ giường dưới, hát đoạn kia của Tô Cẩm Lê, dạy cậu: “Phải là như vậy.”

“Cậu thật là lợi hại, hát kiểu gì cũng biết.” Tô Cẩm Lê cảm thán.

“Vẫn bình thường, cậu thử lại đi.”

Tô Cẩm Lê lại hát một lần, Phạm Thiên Đình cùng Ô Vũ nhìn nhau một cái, Ô Vũ nói: “Không thì cậu đọc thơ tôi nghe thử.”

Tô Cẩm Lê gật đầu: “Đình phong nguyệt nguy rồi sướng, dàn nhạc âm trong rồi tĩnh. Chủ nhân nơi này đi rồi, dựa đàn sắt uống rượu ngon…”

“Ừm, thơ của ai vậy?” Phạm Thiên Đình hỏi.

“Tân Khí Tật, nam thần của tôi đó!”

“Tuyệt vời!” Phạm Thiên Đình khích lệ, “Cậu rap như ngâm thơ ấy, không bằng dùng khẩu kỹ lặp lại đi.”

“Hoặc là cậu với Trương Thải Ni cải biên một chút? Giọng cô ấy cũng như nghiện thuốc, hiện tại giọng cậu cũng không tốt lắm, nếu thay đổi có lẽ sẽ rất thú vị. Giọng ngâm thơ đổi thành hát hí cũng được.” Ô Vũ kiến nghị.

“Để ngày mai tôi nói cậu ấy.”

Tô Cẩm Lê chui lại trong chăn, lại bắt đầu dùng điện thoại đi xem mấy thứ khác.

Qua hơn mười phút sau, Thẩm Thành cuối cùng cũng nhắn lại.

Thẩm Thành: Anh mới quay diễn xong, em đang làm gì?

Tô Cẩm Lê: Đang tra làm sao để hết mùi cá, đồ lần trước anh cho không có hết hoàn toàn!

Thẩm Thành: Tra được gì?

Tô Cẩm Lê: Họ nói cho ít gừng và hành lá để khử mùi tanh, còn cho dưa cải, sống hay chín? Có cần đi tắm không?

Thẩm Thành: Ừm, nhớ dùng nước nóng nhất, sôi nhất, sau đó em có thể ăn.

Tô Cẩm Lê: Ăn?!!!

Thẩm Thành: Đây là phương pháp khử mùi tanh nấu cá.

Tô Cẩm Lê: Tại sao lại thế này?!! Sao Internet lại kh ủng bố như vậy?

Thẩm Thành: Đã khuya rồi ngủ sớm đi.

Tô Cẩm Lê: Nhưng em muốn nói chuyện với anh!

Thẩm Thành: Ngoan, ngủ sớm đi, hiện tại thân thể em không tốt, chờ khi rời khỏi trại huấn luyện thì đến ở với anh.

Tô Cẩm Lê: Được.

Tô Cẩm Lê bỏ điện thoại xuống, lập tức chìm vào giấc ngủ ngon.

Bên kia, An Tử Hàm xem xong video lúc quay chụp MV, đoạn cậu với Tô Cẩm Lê đứng trước camera chụp chung vậy mà lại phát lên!

Sau đó lại lêm Weibo, thì thấy hai người họ đã lên hot search!

Tô Cẩm Lê An Tử Hàm chụp ảnh chung

Nhấn vào thấy toàn ảnh chụp màn hình của dân mạng, toàn bộ đều là Tô Cẩm Lê xinh đẹp, cậu thì từng đạo hư ảnh, màn ảnh cũng không thể nhìn được hoàn chỉnh mỹ lệ.

Dân mạng còn cố tình viết dòng chữ: Tôi đã tận lực, hoàn toàn không thể cứu vớt được Husky An Tử Hàm này.

Cậu tức giận nửa đêm không ngủ, 12 hơn còn phát sóng trực tiếp, còn mượn điện thoại Phạm Thiên Đình.

Đặt điện thoại lên giá, điều chỉnh tốt phương hướng đối diện cái rèm, không đến mức bị các fan nhìn thấy phòng ngủ hỗn loạn.

Sau đó cầm điện thoại Phạm Thiên Đình vuốt màn hình, nói với màn ảnh: “Mấy cô xem capcut này, đây là trình độ đối đãi bạn trai cũ hả. Đặc biệt cô tên Thánh Nhi, còn trách tôi tạo dáng che mất Tô Cẩm Lê, cô đây là không muốn thấy tôi đến mức nào hả?”

Làn đạn cũng cực kì khủng hoảng.

【 a a a a, tránh xa sinh hoạt của fans một chút đi. 】

【 hiện trường giết heo công khai. 】

【 Tiểu Cẩm Lý quá đẹp, tôi không nỡ cắt mất thịnh thế mỹ nhan đó aaaaa! 】

【Vừa rồi tôi là người bị công khai điểm danh phê bình, mẹ kiếp! 】

【 vừa rồi tôi đăng Weibo có bị An Tử Hàm nhìn thấy không? 】

【 Tử Hàm, Tiểu Cẩm Lý thế nào? 】

An Tử Hàm nhìn thấy làn đạn thì đứng dậy, cầm điện thoại: “Cậu ấy khá hơn nhiều, nhưng giọng nói chưa khôi phục trạng thái tốt nhất, tôi còn chưa phê bình cái bài hát mấy người chọn cho tôi đấy!”

An Tử Hàm điều chỉnh cameras, hướng về phía giường Tô Cẩm Lê, sau đó xốc chăn lên: “Xem, Tiểu Cẩm Lý của mấy người…… mẹ nó, sao lại là chân.”

【 Tiểu Cẩm Lý ngủ không thành thật aaaa. 】

【tư thế ngủ độ khó cao của Tiểu Ngư Nhi. 】

【 chân thật trắng, móng thật sạch, thêm điểm! 】

An Tử Hàm qua đầu giường khác mới đem Tô Cẩm Lê từ trong chăn đào ra được, vừa cười vừa nói: “Hiện trường phát sóng trực tiếp tư thế ngủ đa dạng của Tô Cẩm Lê, thức thứ nhất bơi lội, sau này ai làm bạn gái cậu ta sẽ chịu tội.”

Tô Cẩm Lê đã ngủ rồi, mơ mơ màng màng mở mắt nhìn về phía An Tử Hàm, thấy An Tử Hàm cầm điện thoại giơ trước mặt cậu, vì thế hỏi: “Cậu làm gì vậy?”

“Tới, chào hỏi mấy fans quan tâm cậu một cái.”

Tô Cẩm Lê còn chưa hiểu mấy cái phát sóng trực tiếp này là gì, duỗi tay muốn cầm điện thoại xem, An Tử Hàm lập tức đưa qua cho cậu xem màn hình.

Tô Cẩm Lê nhìn thấy trên màn hình là cái mặt bự của An Tử Hàm, còn có thật nhiều làn đạn spam chạy qua, cậu không thể nhìn rõ.

An Tử Hàm cầm lại điện thoại, tiếp tục quay khuôn mặt ngái ngủ của Tô Cẩm Lê.

“Chào mọi người.” Tô Cẩm Lê nói xong thì chui vào trong chăn, kết quả lại bị An Tử Hàm túm lật ra.

“Chụt chụt mấy cái coi.”

“Cái gì?”

“Mọi người quan tâm cậu, cậu chụt chụt mấy cái cảm ơn họ, giống như tôi này, dẩu miệng, chụt chụt.”

Tô Cẩm Lê nhìn An Tử Hàm, học bộ dáng cậu ta, nhìn màn hình “ chụt chụt ” mấy cái.

【 a a a a a, phúc lợi đêm khuya. 】

【 viên mãn. 】

【 Tiểu Ngư Nhi quá manh! 】

【không ngủ được. 】

【 cầu đại thần làm meme động!! 】

【 Con trai! Mẹ yêu con! 】

An Tử Hàm nhìn màn hình, đột nhiên cảm thấy thú vị, nói trong video: “Tới, tôi mang các cô đi tập kích phòng Thường Tư Âm. Xem Ô Vũ? Cậu ta có cái gì đẹp, xem Thường Tư Âm đi.”

Nói xong cầm điện thoại đi luôn.

Tô Cẩm Lê mơ màng nhìn thoáng qua điện thoại, thấy có người xin thêm bạn tốt, tên xác minh là An Tử Yến.

Cậu lập tức thêm bạn tốt với An Tử Yến.

Rất nhanh An Tử Yến đã nhắn tới.

An Tử Yến: Thân thể thế nào?

Tô Cẩm Lê lập tức nhắn lại: Khá hơn nhiều.

Nghĩ đến An Tử Hàm vừa rồi nói được người quan tâm thì chụt chụt mấy cái, vì thế tìm nút quay video ngắn, này là mới học từ An Tử Hàm không lâu trước đó.

Cậu quay lại một đoạn “Chụt chụt chụt, ngủ ngon.”, gửi cho An Tử Yến xong thì tắt điện thoại tiếp tục ngủ.

*

An Tử Yến xem video, ngón tay hơi run rẩy.

Anh vừa ra khỏi phim trường, thấy tin nhắn của An Tử Hàm nên biết bọn họ được trả lại điện thoại, tìm An Tử Hàm muốn số WeChat Tô Cẩm Lê, thêm số WeChat của cậu.

Về đến nhà, rửa mặt xong, Tô Cẩm Lê cũng không thêm anh.

Anh vừa mới chuẩn bị ngủ, Tô Cẩm Lê lại thêm bạn tốt. Anh rất ít khi gửi tin nhắn cho ai mà lại chui rúc trong chăn, trải nghiệm này khá mới lạ.

Hiện tại xem video Tô Cẩm Lê mới gửi tới, trái tim anh đột nhiên đập dữ dội.

Này…… đây là lưỡng tình tương duyệt sao?

Anh ra vẻ trấn định đánh chữ nhắn lại: Ừm, ngủ ngon.

Bên kia không nhắn lại.

Lại đợi một lúc, An Tử Yến đem video của Tô Cẩm Lê thật cẩn thận lưu trữ.

Tác giả có lời muốn nói:

Sau này An Tử Yến ngủ chung với Tô Cẩm Lê, ngày hôm sau tỉnh lại phát hiện mình nằm trên mặt đất.

Tô Cẩm Lê rất áy náy: Không thì, chúng ta tách ra ngủ đi?

An Tử Yến kiên quyết không đồng ý, mua vòng bảo hộ trẻ em vây quanh mép giường.

Đêm đó, anh có cảm giác như mình đang bị nhốt trong lồ ng mà đánh vậy…

*Chú thích:

Tân Khí Tật (1140-1207), nguyên tự: Thản Phu, sau đổi là: Ấu An, hiệu: Giá Hiên Cư Sĩ; là quan thời Nam Tống, và là nhà làm văn nổi tiếng trong lịch sử văn học Trung Quốc. Wikipedia để biết thêm chi tiết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play