"Có chỗ nào không hiểu sao?" Dương Tắc cũng ngơ ngác, đối mặt với Vạn Thu, trong thời gian ngắn hắn không thể tìm được những câu giao tiếp thông thường.
Ánh mắt Vạn Thu đảo từ căn phòng rộng lớn sáng sủa đến khuôn mặt Dương Tắc, rất lâu sau mới ấp úng trả lời: “Cảm ơn.”
Vạn Thu có hiểu toàn bộ đây là phòng ngủ của mình không?
Như vậy là vui vẻ sao? Thích thú sao?
Nhưng Dương Tắc lại không tìm được cảm xúc mà hắn mong đợi, Vạn Thu gần như cũng chỉ là tiếp nhận mà thôi.
"Bây giờ muốn tắm không?" Dương Tắc hỏi.
Vạn Thu ngẩng đầu, gật gật. Trên người cậu có mùi, là mùi thuốc khử trùng mà mẹ không thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play