“Đừng sợ, Vạn Thu, mẹ mang con về nhà, mẹ sẽ không bỏ rơi con.”
Con người sẽ chết.
Lần đầu tiên Vạn Thu có khái niệm tử vong, là vì Vạn Tiểu Hoa đã chết. Nhìn như ngủ say nhưng không ngáy, không trở mình, cũng không có hơi ấm. 
Bà ngoại không còn giận dữ giơ bàn tay chai sạn lên, không đột nhiên phát bệnh đi đập phá mọi thứ, cũng không chỉ trỏ người dân rồi náo loạn chửi ầm. Bà nằm trên nền đất mà những lúc thanh tỉnh bà đều ghét bỏ. 
Vạn Thu sau đó đã chứng kiến nhiều kiểu chết.
Con cóc bị bánh xe đè nát tạo thành vết máu đông cứng trên mặt đường, con chuột hôi hám trong bãi rác thối rữa cho đến khi chỉ còn lại nhúm lông, ven đường khô khốc không có lá xanh, cành cây khô có thể dễ dàng bị bẻ gãy... 
Nhớ rõ lúc cận kề cái chết, cậu cuộn tròn cơ thể, không biết mình sắp phải đối mặt với điều gì mà chống cự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play