Tôi Là Chủ Nông Trường Ở Tinh Tế

Chương 26: Mầm không còn nữa rồi!


2 tháng

trướctiếp

Nhìn mầm non trước mặt, thứ đầu tiên hiện ra trong đầu Cố Bạch lại là thức ăn các thí sinh khác đã nấu trong trận đấu đầu tiên. Đủ để thấy trận đấu đó đã để lại ấn tượng sâu sắc cỡ nào với cậu, cậu cảm thấy mình không thể ăn món ăn nào có quá nhiều màu xanh trong một khoảng thời gian nữa. Nhưng tất cả hạt giống đều nảy mần, là một sự kiện cực kì tuyệt vời. 

Lần trước để tăng khả năng sống sót của hạt giống, Cố Bạch đã rót dị năng vào bên trong, hao hụt gần hết dị năng của cậu. Giờ dị năng đã được bổ sung, thậm chí còn nhiều hơn một chút so với trước. 

Đây chính là phương pháp thăng cấp dị năng. Không ngừng hao hết dị năng, lại bổ sung, lại hao hụt, lại bổ sung. Cứ vòng qua vòng lại, dị năng sẽ càng thêm vững chắc. Tuy tốc độ thăng cấp sẽ chậm lại nhưng thắng ở chỗ ổn định. 

Đương nhiên có một phương pháp thăng cấp, đó là thông qua tinh hạch năng lượng trong đầu tang thi. Chỉ là hiện tại ở tinh tế, làm gì có con tang thi nào, căn bản không có tinh hạch để thăng cấp nên cậu chỉ có thể dựa vào phương pháp thứ nhất. May là thế giới này rất an toàn, cậu không cần đề phòng mất mạng mọi lúc mọi nơi, có rất nhiều thời gian để thăng cấp. 

Lần nữa rót dị năng vào hạt giống, Cố Bạch không quản chúng nó nữa. Chờ dị năng của cậu hồi phục, lại rót vào, thẳng đến khi chúng nó nở hoa kết trái mới thôi. 

Ngược lại là Cố quản gia, mỗi ngày đều đến nông trường nhìn nhìn ngó ngó, hận không thể trực tiếp dựng lều ngủ luôn ở đó, thời thời khắc khắc trông nom những mầm non này. Cố Bạch từng khuyên mấy lần nhưng Cố quản gia không yên lòng, nên cậu cũng đi theo. 

Sự thật cho hay, lo lắng của Cố quản gia không hề dư thừa. 

Một ngày trước khi trận đấu thứ hai của cuộc thi ẩm thực diễn ra, Cố quản gia giống như ngày thường đi tới nông trường chuẩn bị thăm hỏi đống mần non. Chỉ nhìn, không cần tưới nước hay nhỏ cỏ, ông cũng có thể vui vẻ cả ngày. Nhưng, hôm nay khi ông đến đó, một mảnh đất trống không đập vào mắt. 

Cố quản gia xoa xoa mắt, nghĩ tới khả năng chắc đi nhầm nông trường của người khác, dù sao nông trường của Cố gia rất lớn, nhưng đất trống cũng rất nhiều cho nên đi tới nhầm khu đất là không thể tránh khỏi. 

Cố quản gia đi tiếp, thẳng đến khi hồng hộc đi hết cái nông trường rộng chà bá xong, vẫn không thế một mầm non đáng yêu nào. Lúc này ông mới bắt đầu hoảng hốt, nhìn vùng đất trụi lủi trước mặt, cả người tức đến phát run. 

Đây, đây nhất định là có người có ý đồ xấu nhổ hết mầm non của ông rồi! Phải biết dù chỉ là mầm non nhưng ở bên ngoài có thể bán không ít tiền. 

"Đáng chết! Thật sự đáng chết mà! Đây đều là những hạt giống tiểu thiếu gia cực khổ gieo trồng, đến cùng là ai mà lại thất đức như vậy?!!!" Cố quản gia như sắp rớt nước mắt, cực kì đau lòng. Sớm biết thì ông đã mua thêm mấy người máy bảo vệ rồi. Dù là đập nồi bán sắt, ít nhất cũng phải mua một cái, như vậy mầm non sẽ không bị người ta nhổ hết. 

Cố Bạch offline thế giới thứ hai, ra ngoài tìm Cố quản gia liền thấy cảnh ông đang ngồi bệt xuống đất khóc lóc. Cậu nhíu màu, vội vàng chạy tới: "Ông Cố, ông sao thế?" 

Cậu nhìn bốn phía, không phát hiện ra nhân vật nào khả nghi nhưng nếu để cậu biết ai dám bắt nạt ông Cố, nhất định cậu sẽ không bỏ qua cho người đó. 

Ông Cố là người đầu tiên đối xử tốt với Cố Bạch khi cậu mới tới thế giới này, dù đối phương nghĩ cậu là nguyên chủ nhưng cậu vẫn nhận ý tốt đó. Cậu coi ông Cố như người thân duy nhất của mình ở thế giới này. 

Cố Bạch vốn là người bao che khuyết điểm, nước sông không phạm nước giếng. Nếu ai phạm vào cậu, cậu sẽ diệt cả nhà gã! Hiện tại giết người là phạm pháp nhưng cậu tuyệt đối sẽ không để người đó được sống tốt! 

"Tiểu thiếu gia, mầm, mầm non không còn nữa rồi!" Cố quản gia cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nước mắt ào ào chảy xuống, tim nhói đau. 

Cũng may bình thường tố chất của ông không tệ, nếu không bây giờ đã phải lập tức vào bệnh viện rồi. 

Biết ông Cố không phải bị người khác bắt nạt, Cố Bạch thở phào, lúc này mới chú ý tới dị trạng trên mặt đất. 

Cậu hiểu rõ thực vật hơn ông Cố rất nhiều. Dù trên đất không còn một mầm non nào, nhưng không giống như bị người khác nhổ lên mà giống như bị một thứ gì đó túm vào trong đất, để lại một cái hỗ be bé.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp