“Ha ha ha ha, cảm ơn đã nhường.” Thường Tuyết bật dậy khỏi ghế sofa, cô quỳ xuống, chắp hai tay lại rồi cung kính bái Nhiếp Tư một cái, Nhiếp Tư tặc lưỡi: “Được rồi.”

Thường Tuyết mỉm cười quay về chỗ hỏi: “Chúng ta bắn tiếp chứ?”

Nhiếp Tư cầm ít đồ ăn bỏ vào miệng và nhai, ậm ờ nói: “Cô không làm mình làm mẩy nữa thì bắn tiếp.”

“Làm mình làm mẩy á? Tôi làm mình làm mẩy lúc nào?” Thường Tuyết nhai kẹo cao su, hỏi ngược lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play