Edit: Tiểu N
Ngay trong ngày, âm thanh của máy phát điện và máy xay gạo đã vang lên không ngớt tại sân tam hợp viện, hôm sau đã có người từ làng lân cận mang đồ đến xay gạo. Trong thời đại không có điện thoại, tin tức giữa các làng vẫn truyền rất nhanh.
Người làng tôi không thu tiền công, ai đến xay gạo phải tự mang dầu diesel, không có dầu thì đem đồ đổi với người có. Dù dầu diesel rất quý, nhưng mấy ngày nay máy phát điện diesel ở sân tam hợp viện chưa từng dừng, có vẻ những người làng cũng rất tài giỏi.
Dù không thu tiền công, nhưng nhờ có máy xay gạo, vị thế của làng chúng tôi trong khu vực mười dặm tám thôn đã tăng lên không ít, mọi người nói chuyện với dân làng tôi đều hòa nhã, sợ rằng nếu có chuyện không vui sẽ không có nơi xay gạo.
Cũng nhờ đó, địa vị của tôi trong làng cũng tăng lên không ít. Ban đầu, sau lần làng bị tấn công, người làng có phần sợ tôi, dù cảm ơn nhưng không mấy ai thích tôi. Nhưng sau lần này, mọi người đều thấy tôi quá giỏi, mang được thứ này về khiến họ rất hãnh diện.
Sau làn sóng xay gạo rầm rộ, chúng tôi đón trận tuyết đầu tiên của năm nay, sớm hơn nửa tháng so với năm ngoái, dân làng đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Nhiều gia đình tập trung mọi người vào một phòng để ngủ, trong phòng có lò sưởi, vừa tiết kiệm củi, vừa tiện chăm sóc lẫn nhau, trong cái lạnh này, người yếu qua đêm dễ bị đông chết.
Tuyết rơi dày và gió bắc thổi rít khiến tôi tưởng mình đang ở phương bắc xa xôi lạnh giá chứ không phải ở một thị trấn nhỏ phương nam. Dù tôi khá khỏe, nhưng trong nhà vẫn là người sợ lạnh nhất, những người khác như không phải người, tôi đôi khi nghi ngờ Cát Minh cũng không phải người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT