Edit : Tiểu N
Tối hôm đó khi chúng tôi về đến nhà đã là hơn tám giờ. Nghe thấy tiếng xe hơi, dân làng có chút lo lắng. Có người mở cửa sổ ra nhìn, thấy là xe của Cát Minh thì mới yên tâm, chào hỏi chúng tôi rồi lại quay vào ngủ tiếp.
Gần đây, trong làng có chút lo lắng. Mặc dù mọi nhà đều có đủ lương thực dự trữ, nhưng ở thị trấn có quá nhiều người không có gì để ăn, khắp nơi đều có dân đói. Mọi người đều sợ rằng khi người ta bị đẩy đến đường cùng, họ sẽ tấn công vào làng. Nỗi lo này không phải là không có lý do, làng của chúng tôi là nơi gần thị trấn nhất, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi sẽ là những người bị ảnh hưởng đầu tiên.
Tiểu Hắc dường như không thích mùi máu trên người tôi, Tiểu Long cũng tránh xa tôi. Tôi không để ý, chỉ lo kiếm chút gì ăn cho no bụng rồi leo lên giường ngủ ngay. Ngày hôm đó thực sự mệt mỏi, cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cát Minh nằm bên cạnh tôi. Trước đây chưa từng trải qua nên không biết, nguyên lai ngủ chung một giường lại ấm áp đến vậy.
Sáng sớm hôm sau, có người đến gõ cửa nhà tôi. Vì hôm trước mệt quá, tôi vẫn chưa dậy, Cát Minh cũng chưa dậy. Y đẩy tôi vài cái rồi lại chui đầu vào gối ngủ tiếp. Tôi không có khả năng chịu tiếng ồn tốt như y, đành phải dậy mở cửa.
Trời chưa đến tháng Mười Hai mà lạnh buốt, vừa mở cửa ra, luồng không khí lạnh lẽo khiến tôi rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT