Edit: Tiểu N
Sau vài hơi, anh ta lại bắt đầu nói nhỏ.
"Cậu nói xem ông già này thật là cứng đầu, lâu nay đã nói rồi, mỗi lần bảo ông ấy chuyển đến sống ở thành phố, ông ấy cũng không chịu, sống một mình ở làng này, dù muốn thuê người giúp việc ông ấy cũng không chịu, nói là gì cũng không cần." Tôi cũng không biết phải trả lời sao, nhưng dường như anh ta không cần tôi trả lời.
"Năm ngoái mùa đông thật là khiến chúng tôi lo sợ, lạnh lẽo khắp nơi và thiếu thốn lương thực, không thể gọi điện được, cả đường cao tốc lẫn đường sắt đều tạm dừng, chúng tôi ở thành phố rất lo lắng không biết ông già thế nào, haizzz, may mắn có cậu, giờ ông ấy mới có thể đi một cách yên bình như vậy. Khi đó, chúng tôi chỉ muốn, chỉ cần mùa xuân đến, mọi người sẽ quay về nhà, xem ông già, nếu ông già không còn, ít nhất cũng quay về để dựng một bức tường."
"Nhưng sau khi mùa xuân đến, chúng tôi lại có quá nhiều việc chưa làm xong, cậu biết đấy, thời gian chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nếu bỏ lỡ thì mất luôn. Và với công việc của tôi, lúc đó hoàn toàn không thể rời khỏi, công việc đổ về như núi đổ, khi đó tôi đã liên lạc với ông già rồi, ông ấy nói ông ấy khỏe mạnh, đừng lo lắng, chờ qua giai đoạn bận rộn này thì quay về xem ông."
"Tôi cứ bận rộn mãi, nhưng mà lúc nào cũng nghĩ, đợi thêm một lúc nữa, đợi khi không còn quá bận, cả nhà sẽ quay về, về quê ở với ông già một thời gian, hai đứa con nhà tôi, cho dù chúng không muốn, tôi cũng phải ép buộc chúng, để chúng có thời gian tốt đẹp bên ông, cậu nghĩ xem, khi người già đến tuổi này, còn bao nhiêu năm yên ổn chứ."
"Nhưng không ngờ, tôi chưa kịp sắp xếp xong, ông già đã gọi điện cho tôi, bảo tôi về, lúc đó tôi đã biết là không ổn." Anh ta dừng lại và hút mạnh vài hơi thuốc, mùi thuốc lan tỏa dưới đống cỏ, tôi mặc dù không thích mùi này, nhưng cũng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT