Edit : Tiểu N
Con người luôn như vậy, đối với con cái của mình, hoặc nói đúng hơn là với những đứa con yêu quý của mình, miễn là còn chút sức lực thì họ nghĩ làm thêm một việc nữa cho chúng cũng tốt. Nhưng đối với những đứa con luôn được cha mẹ đào tim móc phổi đó, họ luôn yêu cầu điều đó quá mức, dường như mọi việc ba mẹ làm cho bản thân họ đều là điều đương nhiên.
Núi này có nhiều suối, nếu những người lớn tuổi ấy vô tình trượt ngã, họ sẽ không có may như tôi. Nhưng đối với chuyện của người khác, tôi không có quyền tham gia vào.
Không lâu sau đó, tôi nhận ra rằng những người đó bắt đầu đốn gỗ, những cành cây bị chặt bỏ chắc là để đốt, và trên dốc núi lại được mở ra từng vòng bậc thang. Họ điên rồ sao? Những dốc núi này đã được trồng cây trở lại trong những năm gần đây, tại sao lại bị đốn hạ như vậy? Họ đã trồng đủ lượng lương thực rồi, tại sao vẫn không thể dừng lại?
Đào Phương cũng tham gia vào việc đốn gỗ, em ấy nói rằng chỉ còn vài ngày nữa con trai của em ấy sẽ ra đời, trong mùa đông năm nay họ không thể chịu đựng được lạnh nữa, em ấy tự mình chịu đựng được nhưng con trai không thể.
Em ấy nói đúng, trẻ con làm sao chịu nổi những ngày lạnh lẽo như vậy, mọi người luôn có những lý do khác nhau, những khó khăn khác nhau, không ai có thể chỉ trích họ vì hành động đó là sai.
Tôi không thể ngăn chặn họ, tôi không thể tìm ra lý do nào để họ không làm như vậy. Có lẽ không sao đâu, những thửa ruộng bậc thang này đã có từ trước, nhưng chẳng phải ngôi làng của chúng ta luôn ở trong tình trạng tốt sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play