Edit : Tiểu N
Năm nay mùa đông thật sự lạnh lẽo, thị trấn của chúng tôi đã không biết đã bao nhiêu năm không có tuyết rơi, tôi nhìn lên ngoài cửa sổ, tuyết rơi như lông ngỗng trắng đang bay lả tả, ông lão láng giềng bên cạnh đang đốt một chậu than trong phòng, tôi luôn cảm thấy không quá an tâm, những ngày này tôi thường đem theo một ít than củi khi nấu cơm, hôm khác tôi sẽ mang qua cho ông, so với việc đốt lửa ở nhà thì an toàn hơn nhiều.
Núi đang chất đầy tuyết dày, tôi không thể đưa bầy dê ra ngoài nữa, những sinh vật tội nghiệp này chỉ có thể nhai cỏ khô, còn có một cụm rơm ở góc nhà, nhìn chúng có vẻ không thích lắm.
Khi rảnh rỗi, tôi ghé qua nhà ông Chu, ông cụ vui vẻ lắm, nói rằng đã nhiều năm không gặp mùa đông lạnh như thế này, thực sự có chút nhớ nó. Tôi thấy môi ông lão run lên vì lạnh nên giúp ông sắp xếp phòng. Căn nhà của họ vốn nhỏ, phòng trên lầu của ông có vẻ hơi chật chội sau khi đặt một chiếc giường gỗ lớn.
Tôi lục lọi trong nhà ông tìm ra nhiều chiếc chăn bông cũ, thật không ngờ, nhà họ có nhiều chăn bông như vậy, chỉ là chúng cứ cứng nhắc như đá. Tôi thay chiếc chăn bông cứng nhắc ông đang ngủ bằng một chiếc mới từ nhà mình. Những chiếc chăn bông cũ tôi đều đặt lên sàn nhà hoặc treo lên tường, cửa sổ và cửa ra vào cũng treo một lớp chăn mỏng, rồi tôi cũng đốt than củi cho phòng của ông, chỉ cần mở cửa sổ thoáng gió đều đặn là được.
Editor tiểu N - chỉ đăng duy nhất free tại TyT.
Sau khi làm xong việc cho ông Chu, tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều trong lòng, cuối cùng thì tôi cũng chỉ là một hàng xóm thôi, tôi hy vọng ông ấy có thể sống lâu hơn một chút, để khi ở đây một mình, tôi không cảm thấy quá cô đơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT