Edit : tiểu N
Người đàn ông ở ngoài cửa dường như hơi lộn xộn, dù cho trong ngày mưa như vậy, ai đi ra ngoài một vòng rồi trở lại cũng sẽ trông khá lộn xộn. Nhưng dưới vẻ bề ngoài lộn xộn đó, dường như lại có một chút tự tin và phong trần, anh ấy cười với tôi, lộ ra hai chiếc răng thỏ hơi dài.
"Xin chào, đạo hữu, tôi có thể qua đêm ở đây được không?" Giọng nói của người đó trong trẻo, nhưng không hề cứng nhắc, khiến người ta cảm thấy như một cơn gió nhẹ sảng khoái. Tôi không tìm ra lý do để từ chối, vậy nên tôi đã tiếp đón anh ấy vào. Người này đã ở lại nhà tôi không chỉ một đêm, nhưng hiện tại tôi vẫn chưa nói với anh ta về vấn đề này.
Anh ta luôn gọi tôi là đạo hữu, nhưng chưa bao giờ hỏi về việc tu hành của tôi, cũng không bao giờ nói về bản thân anh ấy. Ban ngày khi tôi đi chăn dê, anh ta ngồi trong phòng của tôi và chơi máy tính. Gã này hơi lười biếng, đôi khi cả ngày mặt cũng không rửa một lần, tôi nghĩ khi gã ta đi, cái giường của gã phải tháo ra để giặt sạch mới được.
Dê của tôi gần đây khỏe mạnh, nếu có trường hợp nào đó bị sốt, tôi vẫn áp dụng cách cũ là tiêm một ít máu cho chúng, thường thì hiệu quả rất tốt, hiện tại chưa xuất hiện trường hợp nào không thể chữa khỏi. Tôi nghĩ với cơ thể của tôi, nếu những kẻ nghiên cứu về loại virus này phát hiện ra tôi, chắc chắn họ sẽ chẻ tôi ra từng miếng.
"Vậy đây là cách cậu chăm sóc những con dê này sao?" Một ngày nọ, khi tôi đang tiêm cho một con dê bị sốt, vị đạo sĩ đó đứng ở bên cạnh và nhìn xem, tôi không tránh né, có lẽ vì con người anh ta sinh ra đã khiến người khác dễ tin cậy.
"Đúng vậy," tôi không phải là muốn lạnh lạt với anh ta nhưng hầu hết thời gian, tôi chỉ không biết phải nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT