Edit: Tiểu N
Thời gian sau đó trôi qua khá yên bình, đám người Lan Diệc Lỗi không còn đến làng chúng tôi nữa, họ cũng không còn đi qua đây để bán nấm. Bây giờ họ không chỉ bán nấm mà còn bán muối. Gần đây, gã này thậm chí còn dẫn một nửa đám anh em của anh ta đến huyện thành, mang về một số chăn bông, quần áo và giày dép, phần lớn là đồ cũ nhưng cũng có vài món mới. Nghe nói ở mấy làng lân cận, những thứ này bán khá chạy.
Thời buổi loạn lạc, các nhà máy may mặc đã đóng cửa từ tám trăm năm trước, nhưng con người thì vẫn cần quần áo để mặc. Vì vậy những thứ này trở nên quý hiếm. Cát Minh từng tích trữ khá nhiều quần áo trong thung lũng, cũng mua vài cái chăn bông, nhưng chúng tôi không mặc nhiều. Thực ra, chuyện này không cần gấp gáp, vì không nói đến Tiểu Long và Tiểu Hắc, ngay cả Cát Minh dường như cũng sống lâu hơn người bình thường rất nhiều. Nếu tôi tu luyện thuận lợi thì đến lúc đó cũng có thể sống rất lâu nên quần áo để từ từ mà dùng.
Việc tu luyện của tôi luôn suôn sẻ, không gặp phải cái gọi là “bình cảnh” trong truyền thuyết. Cát Minh nói đó là vì phương pháp tu luyện trên mảnh sắt rất hợp với tôi.
Chớp mắt đã đến Tết, nhớ lại hồi đầu đông, mỗi ngày trôi qua dài đằng đẵng nhưng không biết từ khi nào, mọi người đã quen dần. Khi có người chết rét, cũng không còn hoảng sợ như trước, dường như cái chết đã trở thành một chuyện rất đỗi bình thường.
Trước Tết tôi và Tiểu Hắc mang số nấm khô tích trữ đi đến trại lính. Cổ Chí Bằng hôm nay không ra ngoài, thấy tôi đến hắn ta vui vẻ chào đón. Nhìn người đàn ông trước mặt, tôi như trở lại quá khứ, nhớ đến chàng sĩ quan trẻ với chiếc mũi nhỏ và đôi mắt tinh anh. Hôm nay tâm trạng của Cổ Chí Bằng rất tốt, hắn ta dẫn tôi đi dạo quanh đại viện. Họ đã nối liền vài căn phòng, trát một lớp đất dày lên tường, che kín cửa sổ rồi trồng rất nhiều hoa màu bên trong.
Trong sân đại viện có một cái cối xay gió nhỏ, dường như được tháo dỡ từ căn cứ trên núi xuống. Dù binh lính ở căn cứ chia thành hai nhóm, nhưng mối quan hệ giữa họ vẫn còn chút phức tạp. Khi Cổ Chí Bằng và nhóm của hắn ta trở lại căn cứ tháo dỡ cối xay gió, binh lính bên đó dường như không tỏ ra khó chịu lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play